Khi bạn quyết định từ bỏ, chắc hẳn bạn cũng phải đắn đo nhiều lắm. Phải cần có hai bàn tay để nắm chặt, nhưng chỉ cần một bàn tay để buông bỏ. Tôi hiểu khi bạn nói rằng, khi mọi thứ đã hết, chúng ta nên đối diện và thừa nhận sự thật. Không ai có lỗi khi tình yêu đã hết. Tuy nhiên, bạn là ai trong hai nhân vật chính, người ra đi hay kẻ ở lại? Bởi vì chỉ cần góc nhìn khác nhau, vị trí khác nhau, thì cách nhìn nhận nỗi đau cũng khác nhau. Bạn có thanh thản không, nếu bạn là người ra đi? Vì người ở lại luôn mang nỗi đau bị bỏ rơi, bị phản bội.
Khi tình yêu như cát chảy qua kẽ tay, như nước tràn qua chiếc ly vỡ, bạn không có lỗi khi ra đi. Người ở lại cũng không có lỗi vì đã cố gắng giữ lấy lời hứa ban đầu. Nếu bạn là người ở lại, thì chắc chắn bạn cũng sẽ có cảm giác giống họ và cũng hỏi một câu giống họ "tôi đã làm gì sai?". Lời hứa ban đầu, lời cam kết suốt đời, lẽ nào chỉ do một mình họ nói. Chính bạn cũng có phần trong đó. Ngay lúc bạn quyết định ra đi, bạn đã không giữ lời thề, trách nhiệm và bổn phận của mình. Bạn không chỉ có trách nhiệm với bản thân mình, mà còn có trách nhiệm với những người sống cùng bạn. Cái gọi là tình yêu - bao gồm cả tình nghĩa và yêu thương - liệu có níu giữ được bạn trong những khoảnh khắc mong manh và đen tối nhất không?
Cuộc sống không phải là cái công tắc. Nó không thể bật lên khi bạn vui và tắt đi khi bạn không muốn. Bạn càng không thể yêu một người hay dừng yêu người đó trong một ngày được. Ai cũng phải trả giá cho những quyết định của mình. Đôi lúc, chúng chỉ là những vết cắt nông, sượt qua da. Nhưng đôi lúc, chúng là gông xiềng, siết chặt lấy bạn đến nghẹt thở. Có khi nào bạn tự hỏi tại sao bản thân mình lại chứa đựng nhiều điều mâu thuẫn đến vậy chưa? Bạn muốn vùng vẫy cả đời, nhưng lại trói buộc chính mình bởi lựa chọn an toàn. Bạn cột bản thân mình với những người khác và rồi cảm thấy ngột ngạt đến tận cùng. Suy cho cùng, bạn đau khổ vì lựa chọn của mình và cũng khiến người khác đau khổ vì đã lựa chọn bạn. Bạn xem bản thân mình là một quả lựu đạn và cố gắng ghìm giữ khỏi phát nổ. Nhưng có bao giờ bạn nghĩ đến những người xung quanh sẽ ra sao nếu bạn phát nổ hay không? Họ không nghĩ đến việc họ sẽ tổn thương. Họ chỉ sợ bạn làm tổn thương chính mình vì họ yêu bạn.
Vì quyết định là của bạn! Xin bạn hãy dũng cảm đối mặt với sự lựa chọn của mình!
Lâm An Nhiên -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet