Nội dung

-  Làm người, thật bất hạnh nếu khiếm khuyết đi đôi bàn tay, bởi đó là một trong những bộ phận tuyệt với mà tạo hóa ban cho chúng ta. Ở mọi nơi, mọi chốn, bàn tay giúp ta với, cầm, nắm, là công cụ hỗ trợ giao tiếp đắc lực và cũng biết lặng thầm vươn tới những đỉnh cao, Người ta thường nói con người ta làm việc hết mình bằng đôi bàn tay đi liền với khối óc...nhưng sẽ chưa đủ nếu chúng ta quên đi trái tim đang đập rộn ràng trong lồng ngực. Và xuyên suốt trong hành trình của mỗi con người, đôi bàn tay ấy, bằng điểm tựa của trái tim và khối óc, sẽ chạm tới ánh sáng của mọi điều kì diệu đang ẩn nấp sau cánh màn mang tên "cuộc sống" bằng cách gõ cửa và chinh phục tất cả.

Gõ cửa cuộc đời

Mỗi chúng ta có một bản năng thật kì diệu, ngay khi lọt lòng, tấm thân đỏ hỏn đã khóc thét lên như xé cả không gian trong hạnh phúc ngập tràn của mẹ cha, đôi bàn tay bé bỏng đã biết nắm chặt khư khư những tinh khí đầu tiên mà cuộc đời ban cho. Tiếng khóc dữ dội, vang vọng chính là  dấu hiệu đầu tiên của một sinh linh mới chào đời, đứa bé khẳng định sự tồn tại chắc chắn của nó, hay phải chăng là cái nhăn mặt khó chịu đầu tiên khi xuất hiện trên trần thế, xác định bao khổ đau gian truân của một kiếp người ! Đôi tay nắm chặt phải chăng là sự quyết tâm mạnh mẽ, dứt khoát trong tư thế sẵn sàng chiến đấu của một con người !

 

Khi bàn tay gõ cửa cuộc sống

 

Không cần phải miễn cưỡng, không cần phải cố gắng, giây phút mà mỗi chúng ta bước vào một thế giới mới chính là khoảnh khắc mà cánh cửa nhỏ bé cảu một cuộch đời dài và rộng cứ tự nhiên mở ra, đón chúng ta vào lòng. Nhưng cũng có thể là một thiên thần bảo hộ nào đó của mỗi con người nhẹ nhàng dìu dắt đôi tay ta vào một không gian mở - không gian ngập tràn ánh sáng của thiên đường nhưng cũng tăm tối như tận cùng của vực sâu.

Gõ cửa tri thức
Lớn lên, lớn lên một chút, khi những bộ óc non nớt chưa nhận thức được ta học để làm gì thì đã được tiếp xúc với bút, thước, sách vở, với con số, cái chữ. Sự tiếp nhận tri thức, có thể đến một cách tự nhiên qua trải nghiệm thực tế thú vị, cũng có thể đặt mỗi con người vào một khuôn khổ có qui củ của trường lớp để đào tạo bài bản.
 
Khi bàn tay gõ cửa cuộc sống
 

Sự thật là... một khi chúng ta đủ trưởng thành, khôn lớn thì cũng là lúc ý thức tự giác dội lên mãnh liệt. Khi viễn cảnh tương lai được xây dựng ngày càng rõ nét, thì sự tò mò, bản năng khám phá và hoài bão mãnh liệt sẽ kích thích con người chủ động vươn tới tầm cao của tri thức. Gõ cửa tri thức cũng giống như tay ta biết cầm chặt lấy chiếc đèn pin để luôn soi sáng vào màn đêm u tối - nơi những mảng tối trong trí óc ta chưa được thức tỉnh.

Mà tri thức chẳng khác gì vũ trụ bao la nhưng tinh khiết, con người cần "gom nhặt", "nắm bắt" để tích lũy hành trang sống cho riêng mình.

Gõ cửa cơ hội

 

Khi bàn tay gõ cửa cuộc sống

 

 

Như hàng triệu triệu người đang trên thế giới, mỗi chúng ta đang lăn tròn trên Trái Đất không ngừng quay, lăn tròn trên nhịp đời hối hả. Qui luật sống khắt khe và phức tạp của xã hội chỉ cho phép chúng ta bấm nút bắt đầu, nhưng ta sẽ không tìm thấy cái phanh nào cho mình cả!. Không có thời gian để lãng phí, ông trời cũng không dành một đặc ân nào cho riêng ai, vậy nên tại sao chúng ta phải chờ đợi thành công hiện ra trước mắt, phải ngước mắt nhìn lên vinh quang của người khác thì mới thôi thúc bản thân!

Hãy nhớ câu nói này của Voltare: " Khi ta không hành động thì các thiên thần sẽ bỏ ta đi" . Đừng! Hãy tỉnh táo lai đị! Hãy níu lấy bàn tay của thiên thần, cơ may chưa hẳn sẽ lướt qua đời ta lần thứ hai. Đừng để sau này phải ngồi dằn vặt " Tại sao lại chẫm trễ! Tại sao lại không theo đuổi để nắm bắt cơ hội!" Chưa kể, sau này khi ta định hướng được tương lai và dấn thân và sự nghiệp đầy những mối lo toan thì đôi bàn tay - nếu không phải chai sần vì mỏi mệt lượm ve chai, thì cũng cầm bút kí kết, quyết định những mối làm ăn quan trọng, sẽ còn tiếp xúc với nhiều người để rồi cái bắt tay hợp tác có khi lại là hợp tác, cam kết lâu dài. 

 

Gõ cửa trái tim

Được dìu dắt bởi đôi tay ân cần của cha, được nương tựa vào tấm lòng ấm áp của mẹ, chúng ta từ bé đã được đón nhận tình yêu thương cao cả...để rồi lớn lên... con người cũng cần phải biết cho đi. Nhận ra sự nồng cháy của tình yêu và ý thức được tình yêu là kết-tinh-của-sự-sống, cũng là lúc chúng ta khao khát đi tìm những tâm hồn đồng điệu. Đương nhiên tình yêu không thể lấy bàn cân bập bênh ra so sánh, chỉ cần một cái chạm nhẹ lên đôi bàn tay thôi cũng đủ làm ta cảm nhận được sự mơn trớn của hạnh phúc mà xôn xao khó hiểu.

Khi bàn tay gõ cửa cuộc sống
 
Thật không ai định nghĩa được tình yêu, đong đếm được tình yêu hay phủ nhận tình yêu đang lớn lên mỗi ngày. Điều đó là dại dột! Sao không sống như ngày cuối cùng của cuộc đời, sao không dành những cái ôm ấm áp, cái nắm tay thắt chặt, sao không chủ động gõ cửa trái tim của ai đó!... khi trái tim thổn thức đang thúc dục ta biết yêu lấy những gì mình đang có và muốn có!
Bàn tay - Kì diệu như thế đó! Hãy giữ gìn và biết trân trọng, cảm ơn nó, bạn của tôi ơi! Cuộc đời sẽ có những ngã rẽ, nhưng đừng ngần ngại thẳng tiến trên con đường mình đã chọn để tự tin chinh phục những cánh cửa bí ẩn tiếp theo !
  

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm  

Con chào đời dù mẹ đã mất 4 tháng

Câu chuyện cảm động về tình mẫu tử, tình vợ chồng và tình bạn của chị Laura Brammeier Yoho – người đã yên vị dưới nấm mồ xanh 4 tháng trước khiến cho tất cả mọi người phải rơi lệ. Năm...

Xem thêm  

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm