Chàng trai của em!
Chỉ một lần này nữa thôi, xin được cho em gọi tha thiết tên anh, xin cho em ảo vọng rằng anh vẫn là của riêng em, chỉ duy nhất em. Anh từng nói hai ta gặp được nhau là do duyên số, yêu thương nhau là do có duyên có nợ. Vậy giờ đây, chẳng lẽ duyên đã tận, nợ đã hết?
Yêu anh là điều bất ngờ tuyệt diệu nhất trong cuộc đời em. Người em yêu - một chàng trai khôi ngô với nụ cười ấm áp, một chàng trai độc tài nhưng đầy thương yêu. Giờ đây, em phải đi đâu mới kiếm tìm được hình bóng ấy của anh, em phải sống sao với những tháng ngày cô độc khi anh rời xa.
Em nhớ những tin nhắn yêu thương, em nhớ ánh mắt cưng chiều, nhớ cả tiếng “nhỏ lùn” phát ra từ đôi môi anh. Em nhớ… nhớ đến quặn lòng, nhớ đến em ngỡ mình đã chết đi.
Bao nhiêu đêm em không cách nào chợp mắt được, cứ mỗi khi nhắm mắt lại, hình ảnh về anh cứ tràn về như cào xé tâm can em, em nhớ anh da diết. Em đã nghĩ, nghĩ rất nhiều về câu chuyện tình yêu của hai đứa. Em biết bản thân chẳng tốt đẹp, em biết em cứng đầu và vẫn còn đâu đó cái tính trẻ con khó trị. Em biết hết, nhưng muộn màng rồi sao anh?
Cứ tưởng em đủ mạnh mẽ để vực dậy mọi chuyện, đủ kiên cường để chấp nhận số phận nhưng không phải đâu anh à! Em đã cố gắng cười thật nhiều, em lao mình vào những cuộc chơi cùng bè bạn, em làm rất nhiều việc chỉ hi vọng rằng có thể không nghĩ đến anh, hi vọng rằng em sẽ sống tốt hơn… Nhưng giống như số phận trêu cợt, càng cố quên thì bóng hình của anh khắc vào tim em càng sâu đậm. Em đau.
Đã nhạt dần những lời yêu thương, đã không còn ánh mắt âu yếm, em chợt tưởng em mất anh rồi. Mới đây thôi còn hạnh phúc, còn ngập tràn trong sắc hồng của tình yêu mà giờ đây mọi thứ dường như kết thúc rồi. Có lẽ em và anh - hai ta nên dừng lại. Vì em biết, tình cảm đến từ một phía sẽ làm khổ đau cả hai và biết đâu còn làm đau khổ cả những người con gái yêu thương anh. Thà rằng để mình em đau, mình em gánh chịu tất cả vì có lẽ yêu anh là lỗi của em. Em xin lỗi.
Em không phải Thánh nữ mà cầu mong anh hạnh phúc nhưng vẫn hi vọng anh sống tốt và bình an. Người con trai em yêu, em sẽ không cố gắng quên anh đâu. Vì khoảng thời gian hai ta bên nhau là những kỷ niệm đẹp nhất với em. Mà kỷ niệm đẹp thì nên cất giữ để nhớ phải không anh?
Em sẽ làm như thế. Không biết rằng đến bao giờ em mới hết yêu anh nhưng em cũng sẽ không bắt ép mình chán ghét anh. Vì yêu anh là lựa chọn của em.
Từ nay, thế giới của anh sẽ chẳng có em tồn tại. Mà con đường em đi sẽ không có bước chân của anh đồng hành. Những ước mơ hạnh phúc về tương lai như bong bóng xà phòng vỡ tan, em sẽ cố xem đó như những ký ức tốt đẹp nhất về hai đứa mình.
Em và anh… chỉ có thể là hữu duyên vô phận.
Hạnh phúc nhé anh!
Em yêu anh, chàng trai đã từng là của em!
Chi A Ki
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet