Nội dung

Tiết trời những ngày cuối năm thật chẳng dễ chịu chút nào, từng cơn gió buốt lạnh cứ ùa vào bóng dáng yếu đuối của em. Từ ngày anh đi trái tim em cũng đã đủ lạnh lắm rồi, thế mà gió còn vô tình mang thêm cô đơn đến bên em nữa.

Dường như cái không khí ảm đạm càng làm tâm trạng của em tồi tệ và nhớ anh nhiều hơn. Bỗng dưng em thấy mình lẻ loi quá, em vội khoác một chiếc áo bước vội ra đường tìm sự tấp nập để lấp đầy khoảng trống của trái tim. Em bước đi trong vô định và trong đầu cứ hiện lên bóng hình anh, những giọt mưa nhỏ li ti vương đầy trên tóc em, chúng ngưng tụ trong đôi mắt em làm nó nhòe đi. À, thì ra mắt em đang rưng rưng, em sắp khóc mất rồi. Vội vàng em càng đi nhanh hơn, gió cứ thế từng cơn ào vào em, lạnh đến tê tái... Ngoài đường đông người là thế tại sao em vẫn thấy cô đơn đến lạ. Có thể bởi vì trong bao nhiêu người đi ngoài kia mà em vẫn chẳng tìm được ra anh... Mùa đông giấu anh kĩ quá.

Em muốn làm một cô gái mạnh mẽ trong những ngày gió lạnh

Trong những ngày đông lạnh này, dường như người ta cũng gần nhau nhiều hơn, bất chợt e nhìn thấy trên một chiếc ghế đá, một đôi đang vô tư trao nhau cái hôn ngọt ngào. Em vội cúi gằm mặt xuống. Đến lúc này thì nước mắt cũng trào ra rồi, chẳng thể kìm nén được nữa. Trong cái khoảnh khắc ấy, trong đầu em như một thước phim ngắn hiện về những kí ức của chúng mình ngày xưa. Cũng vào một buổi tối mùa đông, anh nói nhớ em rồi vòng tay ôm em thật chặt, dường như anh sợ em lạnh nên càng cố gắng cho em chút hơi ấm từ cơ thể anh. Em vui tới nỗi chẳng bận tâm đến những gì đang xảy ra xung quanh nữa.. Thật sự em đã rất hạnh phúc. Đó là những giây phút em cảm thấy vui vẻ nhất, mà sao giờ nghĩ lại nó lại làm em đau thế này. Em tin rằng mùa đông, trong lòng ai cũng muốn có một người thương để quan tâm, để nhắc nhau mặc áo ấm, để trao nhau yêu thương. Em cũng vậy, nhưng định mệnh đã mang anh đi, em còn biết làm sao được nữa. Chỉ biết một mình chống chọi với cái lạnh thôi anh.

Đường phố lên đèn, Con người ta cũng hối hả hơn, vội vàng hơn, dường như ai ai cũng đều có một tổ ấm đang đợi mình trở về. Em chợt thấy mình lạc lõng quá. Bước vào phòng, em buông mình xuống giường trong sự mệt mỏi, nước mắt lại thi nhau ùa ra, em khóc như một đứa trẻ. Những giọt nước mắt mà ngày thường em vẫn cố giấu mà ngụy trang bằng một nụ cười. Giờ thì em mặc kệ. Em chẳng thấy mình đỡ hơn mà còn tệ thêm đi nữa. Chưa bao giờ em thấy mình yếu đuối thế này.

Em muốn làm một cô gái mạnh mẽ trong những ngày gió lạnh

Tuổi trẻ là bồng bột, là sống vội bởi vậy nên tình yêu vội vàng đến cũng vội vàng đi là điều bình thường, nhưng sao em vẫn đau. Người ta nói rằng đau để biết rằng mình đã từng hạnh phúc. Có lẽ em đã từng rất hạnh phúc nên giờ mới đau đến tê dại thế này. Hạnh phúc thì sẽ quen rất nhanh, còn đau thế này em thật sự không quen, em không muốn. Những nỗi đau cứ dằng xé em, làm em sắp ngã quỵ mất rồi.

Em đã cảm nhận được từng nhịp đập run rẩy của trái tim mỗi khi hình ảnh anh hiện về. Em bỗng thấy trái tim của con gái sao mà mong manh quá. Nhưng trái tim thật ngốc nghếch. Chẳng chịu nghe lời lí trí nên cứ bị tổn thương mãi thôi. Có một nỗi đau không có tên, cũng không hiện hình nhưng nó có sức mạnh quật ngã một cô gái đã từng rất yêu đời và vui vẻ như em. Tình yêu thật đáng sợ, nhưng tại sao em vẫn muốn được yêu? Từ ngày anh đi, em đã cố tỏ ra mạnh mẽ để mọi người thấy em ổn. Nhưng tại sao chỉ một trận gió lạnh thôi đã thổi bay cái mặt nạ em tự tạo bấy lâu nay ra, làm em yếu đuối biết nhường nào. Em đã từng yêu mùa đông vì anh cũng yêu mùa đông. Nhưng trong khoảnh khắc này đây, chưa bao giờ em thấy ghét mùa đông thế này. Mùa đông không anh lạnh lắm anh biết không?

Em chẳng muốn thấy mình yếu đuối thế này chút nào. Em muốn có thể thật sự mỉm cười để bước qua những nỗi đau. Em muốn làm một cô gái mạnh mẽ mà không cần có ai bên cạnh, để không có ai như lúc này đây, em sẽ không cảm thấy cô đơn. Em muốn mỗi khi nhìn thấy đôi nào đó ôm nhau trong những ngày đông, em không còn chạnh lòng, không còn cảm thấy tủi thân như bây giờ. Và em muốn mỗi khi nhớ về anh, em có thể mỉm cười như vừa bước ra từ một giấc mơ.

Có điều, em chẳng biết đến khi nào và bằng cách nào em mới thực sự trở thành một cô gái như thế. Em thật ngốc phải không anh?

Thủy Thủy -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm