Anh đến và đi, tựa hồ như một cái chớp mắt, thoáng qua như cơn gió giữa trưa Hà Nội oi nồng. Chỉ còn em đứng đó, ngẩn ngơ ngơ ngẩn, vẫn cảm thấy như cơn gió đó ở ngay đây, ngay cạnh trái tim mình.
Anh bảo, em hãy nhớ - anh là người nói lời yêu em trước, anh bị em làm cho thu hút trước. Nhưng nghĩ lại, điều đó có là gì đâu anh nhỉ? Một cánh cửa đẹp chưa hẳn sẽ mở ra những điều đẹp đẽ phía sau. Em lại là cô gái vụng về và không hề may mắn, vì thế em mất anh. Không đúng, là em đã từ bỏ điều mà ngay cả trong mơ em cũng không dám nghĩ.
Anh có tin vào định mệnh không? Cho tới tận bây giờ, em vẫn nghĩ, nếu không phải là anh thì sẽ không là ai cả. Em sẽ yêu anh - theo một cách khác, cách mà ai đó nghe có lẽ cũng bật cười bảo em ngốc. Vì như thế, có thể em sẽ mất anh. Mãi mãi. Nhưng nếu cách yêu đó làm cuộc sống của anh bình yên hơn thì em vẫn sẽ làm. Chỉ cần anh cảm thấy ổn, em có thể làm bất cứ điều gì vì anh. Em đi rồi, anh có thấy ổn không anh?
Anh biết không, con gái đôi khi khó hiểu lắm. Họ bước đi không phải vì họ muốn thế, chỉ là họ muốn được giữ lại. Em rất sợ cảm giác ấy - cảm giác có cũng được, không có cũng chẳng sao. Em đã từng có một thời gian rất dài sống với quan điểm chẳng thà tự mình gặm nhấm nỗi cô đơn, còn hơn cô đơn ngay cả khi mình đang có.
Vốn dĩ em chỉ là một cô gái bình thường, chỉ mong có một người bình thản mà kiên định nắm tay em vượt qua những phong ba phía trước. Một người luôn sẵn sàng động viên nếu em yếu lòng muốn buông bỏ. Em đã nghĩ anh sẽ yêu hết những ngây ngô của em và sẽ cùng em lớn từng ngày, nhưng hình như, là em ngộ nhận.
Thì ra để yêu một người thì không cần cố gắng nhưng lại tốn rất nhiều nước mắt vẫn chẳng thể rời xa. Có những lúc nhớ anh tới đau lòng, cảm giác chỉ nghĩ về anh là hồi hộp tới mức thở cũng khó khăn. Nhưng em cố chấp, lại tự nhủ, "Đừng động vào cuộc sống của anh ấy, anh ấy sẽ quên mày nhanh thôi, cuộc sống của anh ấy có thể sẽ tốt hơn khi không có mày...!". Em lại xóa những dòng tin mà em đã soạn hàng giờ trước đó.
Em đi rồi và vẫn chờ một bàn tay níu. Một bàn tay em chưa từng chạm vào. Người ta bảo, chỉ cần 1 cái sẩy chân cũng có thể khiến hai trái tim lạc nhau mãi mãi. Em rất sợ, nhưng em tin. Nếu thật sự là của nhau thì đi xa cách mấy cũng sẽ quay về.
*Sweet* -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet