Nội dung

Tôi và em đã chia tay được gần một năm, so với bảy năm bên nhau thì đó chỉ là một khoảng thời gian quá ngắn. Chia tay em nhưng tôi chưa từng hết yêu em. Bảy năm tôi luôn nỗ lực hết mình để có thể trở thành một người đàn ông xứng đáng để em dựa vào, tôi muốn che chở cho em. Những năm tháng bên nhau những kỉ niệm giữa tôi và em chưa bao giờ tôi quên. Tôi tự trách mình quá cố gắng để có một tương lai mà quên đi hiện tại em cũng cần được hạnh phúc, được yêu thương.

Vùi đầu vào công việc tôi không dành thời gian bên em, mỗi lần em trách tôi lại nghĩ mình càng phải cố gắng hơn để thành công thì sẽ có nhiều thời gian bên em. Nhưng tôi đã lầm, tôi đã quá ích kỉ với tình yêu đó. Đáng lẽ ra tôi phải dành nhiều hơn sự quan tâm đến em. Tôi đã quên rằng để có tương lai luôn cần một hiện tại. Tôi lỡ những cuộc hẹn với em, lỡ chuyến du lịch mà cả hai ấp ủ, lỡ những ngày lễ bên em... Tôi thấy mình quá ích kỉ khi giữ cái suy nghĩ mình cho là đúng, chưa từng nghĩ đến cảm nhận của em.

Em đang làm gì và em có từng nghĩ về tôi không

Chia tay em, điều mà tôi chưa bao giờ nghĩ đến. Tôi không trách em đến với người khác vì tôi biết bản thân mình đã sai lầm như thế nào. Tôi đã nghĩ mình sẽ rơi xuống vực thẳm ngay lúc em nói điều đó. Tôi khóc, người con gái tôi yêu suốt những năm qua rời xa tôi. Tôi ước mình có thể thay đổi mọi thứ. Em là người con gái tốt vì tôi quá áp đặt suy nghĩ vào em khiến em mệt mỏi. Tôi sai, sai thật rồi!

Em cắt mọi liên lạc với tôi. Cái cách em đẩy tôi ra khỏi cuộc sống của em khiến tôi đau khổ vô cùng. Điều mà tôi không ngờ được sau từng ấy thời gian tôi cố gắng nói chuyện với em em không đáp trả thì em đã chủ động nhắn tin cho tôi. Đó là vào ngày sinh nhật của tôi. Không biết diễn tả niềm hạnh phúc đó là như thế nào nữa.

Em đang làm gì và em có từng nghĩ về tôi không

Dạo gần đây tôi biết em không được vui, chuyện tình cảm với người kia không suôn sẻ tôi rất lo cho em. Em rất yếu đuối không như cái vỏ bọc mạnh mẽ bên ngoài. Tôi sợ người đó làm em tổn thương. Tôi sợ người đó làm em khóc. Tôi đau!

Tôi muốn về bên em ngay lúc này và ôm em như cách tôi vẫn ôm trọn em vào lòng. Nhưng tôi chẳng thể làm thế vì em đâu còn là của tôi nữa. Nhiều khi tôi tự hỏi tôi đang nhớ em hay cố giữ những kí ức quá đẹp của chúng ta mà không thể buông bỏ. Và tôi nhận ra là tôi vẫn yêu em, tình yêu ấy chưa bao giờ vơi đi... vẫn như ngày đầu tiên.

Em đang làm gì và em có từng nghĩ về tôi không

Sài Gòn về đêm, tôi lang thang trên đường con phố tấp nập quán xá. Xa Hà Nội hai tuần để công tác tôi dần quen với những khung cảnh sinh hoạt nơi đây, đã không còn quá mới mẻ như ngày đầu. Chọn cho mình một quán cafe yên tĩnh sau nửa tiếng đi dạo phố phường, tôi thu mình vào không gian yên ả. Tôi chợt nhớ về quán quen nơi tôi và em thường đến. Tôi nhớ về em!

Ly cafe cạn dần suốt một tiếng trôi qua tôi cứ ngồi và nghĩ về em. Tôi không thể nào ngừng nghĩ về em và không thể ngừng yêu em. Các câu hỏi lại hiện ra trong đầu tôi: Em đã ăn chưa? Em đang làm gì?... và Em có từng nghĩ về tôi không? Tôi đã gọi cho em. Cuộc nói chuyện ngắn nhưng tôi thấy giọng nói của em có vẻ mệt mỏi nhưng vẫn gượng trả lời, tôi và em nói chuyện như những người bạn. Em làm tôi lo lắm em biết không? Tôi muốn về ngay Hà Nội lúc này. Nếu người đó làm em tổn thương tôi sẽ không bao giờ cho phép em chịu tổn thương thêm chút nào nữa. Tôi sẽ ích kỉ một lần này nữa thôi...

Tôi không muốn nghĩ thêm bất cứ điều gì nữa.

Cứ để tôi yêu em theo cách của riêng tôi.

Tôi yêu em!

Khổng Linh -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm