Nội dung

Thế là chúng ta đã chia tay thật rồi nhỉ, cô gái nhỏ mạnh mẽ, cô gái có cái tên thật dạt dào.

Trước lúc chia tay anh vẫn băn khoăn mãi câu nói của em: "Anh có yêu em không, anh có yêu em hơn yêu bản thân anh không?". Anh cứ suy nghĩ mãi, dằn vặt mãi không biết lời của em nói có đúng hay không? Nhưng đến khi chia tay một thời gian anh mới có câu trả lời chính xác "Anh yêu em hơn chính bản thân mình"

Anh đã khóc, đã buồn, đã bỏ ăn, đã hút thuốc, đã uống, đã dằn vặt...

Anh cứ mong cái kỷ niệm 2 năm tình yêu của chúng mình sẽ đẹp lắm cơ, anh chẳng có nhiều tiền, anh biết em thích biển, cổ gắng mấy thắng để tiết kiệm đủ tiền để làm 1 chuyến du lịch cho cả 2 đứa vào Đã Nẵng, anh không tốt nhưng anh cũng muốn em được yêu thương như bao cô gái khác. Nhưng hình như anh đã quá coi trọng tình yêu của mình, quá coi trọng bản thân của mình mà không biết, đến lúc anh có đủ tiền để yêu thương em, em đã có một bàn tay khác để dựa vào.

Đơn giản là mình đã xa nhau

2 năm không dài và cũng không ngắn, nhưng đơn giản là kết thúc một cuộc tình mà anh đang nâng niu rất nhiều. Em đã lựa chọn đi bên người mới, không phải bên anh. Anh đã nhận ra điều đó khi em nói:"Em xứng đáng yêu một người tốt hơn anh", anh biết em bắt đầu hẹn hò khi nào, bắt đầu yêu khi nào, nhưng anh không trách em, anh chỉ thất vọng vì tại sao em lại quên nhanh thế, chả nhẽ tình yêu của anh không có giá trị gì sao

Buồn quá, đau quá, trái tim đơn giản là tan vỡ như một chiếc gương

Rượu không làm anh say, rượu chỉ càm nỗi đau thêm cào xé

Anh khóc được không, hay nước mắt cứ nuốt nghẹn vào trong

Anh không phải là người có thể dễ dàng yêu một người, gặp em anh đơn giản là gặp được một tâm hồn đồng điệu. Giữa cái thế giới này một tâm hồn đồng điệu đâu có dễ tìm đến vậy. Nhưng tâm hồn đồng điệu ấy bây giờ đã lạc nhịp rồi, anh chỉ còn nghe thấy nhịp đập của tâm hồn anh...

Đơn giản là mình đã xa nhau

Mất em, cái cảm giác mất mát ấy bây giờ anh mới thấu, đơn giản giống như mất một phần trong trái tim, anh đập trái tim anh vỡ nát, một phần đi mất chẳng biết về đâu...

Lúc trước nghe em nói, em không tin vào tình yêu chúng ta sẽ được lâu dài, anh cũng buồn lắm, nhưng anh lại chỉ biết trách em không biết tin tưởng vào anh. Đến bây giờ anh mới biết, đơn giản là vì anh không cho em một bờ vai vững chắc, không cho em một cảm giác an toàn

Anh vào Sài Gòn đây, vào cái nơi không còn hình bóng em nữa, cho đến lúc vết thương ấy được vá lành trở lại. Anh đã có nhiều cơ hội vào đó, nhưng anh lại chờ em, anh mong sẽ được như đứa bạn anh, có người đồng hành từ Nam ra Bắc có một gia đình nhỏ tràn ngập yêu thương

Đơn giản là mình đã xa nhau, đừng nhắc anh không buồn, vì nỗi đau ấy em chẳng thấu được đâu

Thơ Anh Bùi -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Đau là gì...?

Tim em vỡ rồi này, nó nhói nhói dù em cố dặn lòng quên thôi, qua rồi, nhớ gì nữa, thương gì nữa, kỉ niệm cũng cũ quá rồi. Hãy để nó chìm rồi ngủ...

Xem thêm  

Con đường dài nhất...

Con đường dài nhất, lạnh nhất, và cô đơn nhất chính là con đường trở về nhà sau 1 cuộc hẹn hò. Cái cảm giác hụt hẫng khó mà diễn tả nổi khi cảm...

Xem thêm  

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm