Cánh đồng Phú Thọ vào mùa vụ
Mãi đến 8 giờ tối chúng tôi về đến thành phố tuyên quang bởi sương mù và bụi đường làm giảm tầm nhìn xa, không thể chạy nhanh được. Dường như hôm ấy bắt đầu đợt sương mù kéo dài báo hiệu mùa Đông đã về trên miền Bắc.
Quốc lộ 2 duyên dáng
Dòng sông Lô êm đềm
Cổng thành ngay một vòng xoay
Quanh co trong thành phố tìm khách sạn rồi đi ăn tối, chúng tôi đánh một giấc không hề lo toan bởi chỉ còn khoảng 134 km nữa là về đến Hà Nội.
Nhờ có ghé Tuyên Quang mà tôi mới biết nơi đây có di tích lịch sử thành nhà Mạc. Tương truyền, thành được xây dựng chỉ trong một đêm để chống lại nhà Lê trong trận chiến năm 1592, cũng là năm cuối cùng sau 50 năm trị vì của vương triều nhà Mạc.
Rêu phong bám dày trên bức tường cổ
Buổi sáng, sương mù phủ đầy trời Tuyên Quang
Ở đây người ta chọn màu tím cho lễ cưới, trong khi ở miền Nam chọn màu đỏ
Cổng chính chợ trung tâm thành phố
Con sông Lô bên cạnh chợ Tam Cờ
Hình ảnh đoàn xe 4 bánh đi rước dâu hơn 30 chiếc chạy quanh thành phố Tuyên Quang làm chúng tôi thấy lạ mắt
Rời Tuyên Quang vẫn theo quốc lộ 2 hướng về Phú Thọ, chúng tôi rẽ phải vào đường tỉnh lộ 320 để được đi được trên đê Phú Thọ thay vì chạy thẳng về Hà Nội.
Là tỉnh có nhiều con sông lớn chảy qua như sông Đà, sông Hồng, sông Lô... Phú Thọ có hệ thống đường đê trên 150 km cao và rộng. Nếu như đê sông Lô án ngữ phía Tây của tỉnh thì đê sông Hồng lại gần như xẻ dọc chia tỉnh ra làm hai. Đoạn sông Hồng qua Phú Thọ được gọi là sông Thao, chảy đến địa phận huyện Ba Vì (Hà Nội) hợp lưu với dòng sông Đà để trở về tên gọi sông Hồng.
Có đi trên đê miền Bắc, tôi mới cảm nhận được hết những bài ca dao, những câu hát, những bài tập đọc thời cấp 1 đã "ê a". Đê cao và rộng, một bên là cánh đồng, một bên là triền sông với bãi bồi rộng mênh mông.
Đường phố thị xã Phú Thọ
Cứ như thể con trâu đang ngắm cảnh đẹp quê mình
Sông Thao, tên gọi khác của sông Hồng, chảy qua Phú Thọ
Cánh đồng xanh mát bên triền sông
Đường đê cao và rộng
Những lò gạch ven đê ở huyện Lâm Thao
Cánh đồng lúa chín bên trong đê
Đàn cò trắng tìm cá tận bên kia bãi bồi
Cầu Phong Châu đang được xây mới, vì vậy, chúng tôi phải đi bằng cầu phao do công binh xây dựng và quản lý
Điếm canh đê
Đến đoạn này, con đường lộ được làm song song chứ không nằm trên đê nữa
Đến đây, chuyến đi của chúng tôi xem như kết thúc
Ngày đầu tiên chúng tôi đã qua cầu Trung Hà để qua Phú Thọ, bây giờ trở về, một lần nữa chúng tôi lại qua cầu và chui qua cổng chào của huyện Ba Vì (TP.Hà Nội), kết thúc chuyến đi “thăm lúa, ngắm mây Tây Bắc” 9 ngày đường với hơn 1.300km.
Là người miền Nam, với chúng tôi, bất cứ nơi nào của miền Bắc cũng lạ lẫm, đáng yêu và đem lại nhiều cảm xúc khó tả. Tạm biệt Tây Bắc và một phần Đông Bắc, tạm biệt Hà Nội, chúng tôi hẹn một ngày không xa sẽ trở về tìm lại những dấu chân mình đã đi qua.
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet