Một buổi tối Hưng đi công tác, chỉ có 2 mẹ con ở nhà, Ngà nhận được tin nhắn từ 1 số điện thoại lạ thông báo chồng cô về sớm hơn 1 ngày và đang hú hí với nhân tình ở nhà nghỉ X, số phòng Y. Ngà giật mình, gọi cho chồng để dò la, thì Hưng nói vẫn đang ở địa điểm công tác, mai sẽ về với mẹ con cô. Gọi lại cho kẻ lạ mặt kia nhưng không ai nghe máy. Trong lòng Ngà ngổn ngang bao suy nghĩ. Bán tín bán nghi, sáng sớm hôm sau, Ngà đến đón lõng ở cửa nhà nghỉ, cô đã gặp chính chồng mình đèo 1 cô gái trẻ từ trong đó đi ra. Kết quả của cuộc đụng độ tay 3 ấy là Hưng theo Ngà về nhà nói chuyện, còn cô ả kia thì tự bắt taxi về. Ngà vẫn còn nhớ như in vẻ mặt bình thản, thậm chí còn ẩn hiện nụ cười của cô ả.
Theo lời thú tội của Hưng thì bồ của anh mới ở quê lên làm nhân viên bán hàng siêu thị, hiền lành, chân chất và rất thần tượng anh. Còn anh, vì thương hại nên mới qua lại. Ngà đưa ra cho chồng 2 sự lựa chọn, 1 là vợ, 2 là tình nhân, dĩ nhiên Hưng chọn vợ con nhưng vẫn tha thiết xin cô cho anh thời gian 1 tháng để kết thúc mọi chuyện. “Nó giờ 1 thân 1 mình ở đây, có mỗi anh để dựa dẫm, giờ anh mà tự dưng cắt phựt thì nó sốc, nó tuyệt vọng rồi làm chuyện dại dột mất. Để anh từ từ dàn xếp với nó đã…” – Hưng đã nói như thế. Ngà đau lắm, nhưng sợ già néo thì đứt dây, thôi thì 1 tháng cũng chả nhiều nhặn gì, cô cắn răng đồng ý.
Càng nghĩ cô càng khẳng định phải đến 99% người nặc danh nhắn tin cho cô chính là cô ả đó chứ không ai khác. Nghĩ vậy, nhưng nói chắc gì Hưng tin, hay đến ba mặt 1 lời với cô ra cũng chẳng ích gì, vì thế Ngà sẽ bóc trần bộ mặt thật của cô ta theo cách khác! Sau đó, chẳng khó để Ngà có được tất tần tật thông tin của cô nàng. Thì ra cô ả lên thành phố cũng được vài năm rồi chứ đâu phải mới xa quê, và trong thời gian ấy thì cũng cặp kè với kha khá người, hầu hết là đàn ông đã có vợ để moi tiền.
Ngà ném tất cả những thông tin ấy ra trước mặt Hưng, anh xem xong, ngỡ ngàng và choáng váng lắm, lao ngay ra ngoài. Lúc về, anh bảo vợ: “Anh đã nói chuyện với nó rồi, đúng là nó đã nói dối anh nhiều chuyện, nhưng cũng vì quá nghèo, phải chu cấp cho gia đình và các em ăn học mà nó mới làm những chuyện như vậy…”. Ngà ức đến tận cổ: “Tôi không quan tâm, anh liệu đường mà xử lí cái hẹn 1 tháng với tôi đi!”.
Một suy nghĩ xẹt qua đầu Ngà, cô nhanh chóng bật ghi âm cuộc gọi (Ảnh minh họa).
Vài hôm sau, Hưng cáo bận đi nhậu, Ngà đang ru con gái ngủ thì điện thoại báo có cuộc gọi từ số của Hưng, im lặng một hồi lâu giọng Hưng cất lên: “Anh xin em, đừng làm gì dại dột! Hãy cho anh thời gian, anh hứa sẽ không bỏ rơi em đâu…”. Một suy nghĩ xẹt qua đầu Ngà, cô nhanh chóng bật ghi âm cuộc gọi. Nửa đêm Hưng về, Ngà chẳng nói chẳng rằng bật to đoạn ghi âm lên cho chồng nghe. Hưng tím tái mặt mày, cứng họng không nói được gì. “Nghe mùi mẫn quá đi! Chắc không phải anh gọi cho tôi chứ! Cô em chân chất của anh cũng chẳng phải dạng vừa đâu!”. Hưng nghe thế, lại năn nỉ xin vợ tha thứ, và rằng anh nói thế chỉ để cho cô ả không làm điều gì dại dột mà thôi, anh sẽ chấm dứt ngay lập tức chứ không cần đợi hết 1 tháng nữa. Hưng không biết, Ngà đã ghi âm hết lại những lời sám hối đó, và ngay lập tức chuyển đến cho ả nhân tình của anh.
Cuối tuần, Ngà đưa mẹ về quê ăn giỗ, để con gái lại cho Hưng trông. Dự định là ngày hôm sau mới lên, nhưng vì mẹ cô có chút việc nên 2 mẹ con về luôn trong ngày. Tối mịt cô mới về đến nhà, vừa bước vào đã vấp phải bộ mặt đầy khó hiểu của chồng. “Anh đã cắt đứt với nó, nó đang đau khổ. Sao em cứ nhiếc móc nó mãi thế...” – Hưng trách móc vợ. Đoán chừng đây lại là 1 chiêu trò mới của cô ả, Ngà bảo Hưng gọi điện cho bồ xem cô ta định diễn trò gì. Y như rằng, cô ả kêu la, khóc lóc rằng bị Ngà nhắn tin chửi bới, đe dọa, còn chuyển cả tin nhắn cho Hưng đọc nữa. Lúc này, Ngà bình tĩnh nói: “Em đang đứng trước mặt anh đây, anh thấy em có nhắn tin gì không, thế nên anh tự hiểu vấn đề nhé!”. Trước lúc đi vào nhà tắm, Ngà còn nghe thấy tiếng chồng gọi điện cho cô ả: “Em thôi đi, đừng giở trò nữa, từ giờ cũng đừng nhắn gọi cho anh nữa!”. Thở dài chán nản, vì chồng vẫn còn liên lạc với cô ta, vì chồng chưa gì đã tin cô ả hơn vợ, nhưng Ngà vẫn hi vọng đây sẽ là trận chiến cuối cùng của cô với bồ của chồng, và từ giờ trở đi mọi thứ sẽ được bình yên.
Nhưng chỉ yên ổn được vài ngày, tối đó thấy chồng mãi không về, Ngà gọi điện cho Hưng thì nghe giọng anh hốt hoảng: “Nó tự tử em à, thấy nó chết anh sao có thể làm ngơ được…”. Tắt máy, cả đêm ấy Ngà thức trắng, còn Hưng tất nhiên là không về. Ngà biết thừa đây lại là 1 trò mới của cô nàng, nhưng cô đã quá chán nản và mệt mỏi, chả thiết tha đấu trí với cô ta nữa. Sáng hôm sau, trước lúc ra khỏi nhà, Ngà để lá đơn li dị trên bàn cho Hưng kí. Cuộc đời ngắn lắm, cô sao có thể mất thời gian cho 1 người chồng đã lăng nhăng còn yếu đuối, nhu nhược như thế được…
beforeAfter('.before-after');
.tacgia, .tacgia a {color: #999;font-weight: normal;padding-top: 10px;display: inline-block;}.tacgia .pencil{padding-right: 18px;height: 14px;background-position: -57px 0;display: inline;margin-right: 5px;background-image: url('http://kenh143.vcmedia.vn/skin/icons.png');background-repeat: no-repeat;}