Có lẽ người ta nói đúng, ở một thời điểm nào đó, mối quan hệ trở nên bế tắc vô cùng, thì nên buông tay nhau ra, đó cũng là tình yêu , cũng là một loại hạnh phúc. Thế nhưng, thật lòng mà nói, cái loại tình mà hai người khi không còn ở bên nhau, nhưng vẫn luôn lo lắng, và nghĩ về nhau thật sự là một điều day dứt.
Tuy vậy, đôi khi thứ tình cảm đó vẫn thật đẹp. Đủ từng trải để không bi lụy như ngày xưa, không sống chết và yếu mềm ngốc nghếch nữa. Yêu anh em bắt buộc mình kiên cường và yêu bản thân mình hơn. Một cô gái tự tin và hay cười vẫn đáng yêu hơn mà anh nhỉ. Có nhiều khi em vẫn giấu nỗi buồn trong đáy mắt, thảng hoặc thức trắng đêm hay stress u sầu, nhưng đó chỉ là một trong những cung bậc của cuộc sống, không còn xám xịt và u tối như ngày xưa.
Người ta vẫn nói, một cánh cửa khép lại, em nên để cánh cửa khác mở ra. Nhưng em cảm thấy, không nhất định phải ép mình như thế, miễn em còn thấy an yên. Ngày ngày đi làm, có những lúc mệt mỏi bốc đồng xảy đến với cô gái những ngày đầu va vấp với cuộc sống, em chán nản và cứ toan bỏ cuộc, nhưng đôi khi nghĩ về anh, nghĩ rằng anh vẫn đang hằng ngày cố gắng, vẫn đang sống ở thành phố này, và hiện lên trong mắt em là hình ảnh anh đang cười, em lại dằn lòng lại, bởi vì anh của em vất vả hơn em nhiều, chút va vấp này có thấm gì đâu.
Ngày ngày thời gian rảnh, em lại chăm chỉ làm một thục nữ, em bắt đầu thường xuyên tự mình nấu những món ăn ngon miệng và rồi đôi lúc em tưởng tượng ra gương mặt anh khẽ cười khi được thưởng thức nó, em cũng bắt đầu trang điểm, làm đẹp, ngày ngày dành một chút thời gian đi bộ, để có một cơ thể khỏe mạnh hơn để sau này (lỡ may thôi) ít nhất gặp lại anh cũng không quá yếu kém, chật vật.
Con gái mà, ai cũng mong hình ảnh mình tốt đẹp, dù thực tại mệt mỏi nhường nào. Còn nữa, đôi khi em còn mơ đến một mái ấm gia đình, đơn giản mà ấm cúng, có anh và một tiểu bảo bối, dù như thế nào cũng rất tươi đẹp, rồi em bật cười, quá xa vời mất rồi.
Em không dám chắc con đường khác biệt mà em chọn có khiến em vui vẻ cho đến cuối cuộc đời, nhưng em lại không còn muốn dồn ép cảm xúc của mình, cũng lười phải yêu thêm một người trong thấp thỏm bất bênh, giờ, em cần bình yên.
Và em vẫn tin, nếu thật sự còn có chút mối lương duyên nào với nhau, em và anh sẽ lại quay trở về.
Mi Na -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet