Ngày tháng năm, cuộc đời cứ hối hả trôi, đến một ngày anh quay lại. Cũng là lúc em nhận ra mình chỉ có thể đi cùng nhau một đoạn đường ngắn chứ không thể đi mãi hết con đường. không ai có thể đánh đổi cả tuổi thanh xuân của mình mãi cho một mối tình không có kết quả. Em thẳng thừng chối từ anh.
Anhà,đã lâu lắm rồi em không có cảm giác với bất cứ ai, không hẳn vì em chưa quên anh mà vì với em yêu 1 người như là đánh cược toàn bộ tài sản đó, mất là rất khó có lại. Ngày anhđi, chuyến xe chiều đông dường như vắng hẳn còn em đứng lặng bên đường. Gió thổi. Mắt cay. Anh buông tay em không phải em không thể đi cùng anh đến cuối con đường mà vì anh muốn đi với người con gái khác. Người con gái với mái tóc dài lê thê và đôi môi hồng quyến rũ.
Anh có biết không emđã đi qua chuỗi ngày không anh bằng nụ cười nhợt nhạt và đôi mắt nhuốm màu uám. Emđã tự dằn vặt bản thân làm sao để sống qua ngày khi nỗi nhớ về anh cứ tràn đầy tiềm thức. Tuổi thanh xuân của em vì thế cứ vụt qua từng giờ thậm chí nó còn bị bào mòn tới mức xấu xí. Em hủy hoại dần tâm hồn mình mặc cho cái tuổi 20 đang rạo rực, chếnh choáng.
Người ta nói con gái vốn rất khờ dại, họ thường nhớ về người làm họ đau mà lãng quên đi người đã mang lại tiếng cười cho họ. Em chưa từng thấy bản thân lâm vào tình cảnh khổ sở như vậy bao giờ. Khóc lóc và gào thét trong đau khổ khi không thể thoát khỏi suy nghĩ về anh - người gây thương nhớ nhưng cũng gây nhức lòng. Bởi vì con gái dù bên ngoài có mạnh mẽ ra sao thẳm sâu nội tâm cũng là một trái tim yếu lòng và nhiều mảnh vá, cứa những vết sắc như vậy em sợ nó rỉ máu và hoen ố mất rồi.
Chỉ có thời gian là liều thuốc vô giá chữa lành mọi thứ...
chia tay rồi người ta có quyền dày vò nhau bằng lời nói hoặc đơn giản là chẳng nói gì cả. Im lặng để hành hạ nhau. Im lặng để dần quên nhau...Anh nè, có phải quên là khi người ta thôi không nhắc về những buổi hẹn hò xưa cũ, là không thấy nặng lòng khi thấy người đó đi bên cạnh người khác. Quên có phải là lúc ta mỉm cười khi gặp lại và gật đầu chào nhau mà không thấy ngượng ngùng xót xa? Nếu là vậy thì có lẽ mình đã quên được nhau rồi...à không là có lẽ em đã kìm nén được cảm xúc giành cho anh rồi.
Ngày tháng năm, cuộc đời cứ hối hả trôi, đến một ngày anh quay lại. Cũng là lúc em nhận ra mình chỉ có thể đi cùng nhau một đoạn đường ngắn chứ không thể đi mãi hết con đường. không ai có thể đánh đổi cả tuổi thanh xuân của mình mãi cho một mối tình không có kết quả. Em thẳng thừng chối từ anh.
Cuộc sống đâu lường trước điều gì, em không hạnh phúc vì anh muốn trở lại yêu em mà vì em nhận ra tình yêu chỉ thực sự tồn tại khi cả hai muốn yêu thương. Anh à chúng ta không nên quay lại với nhau vì yêu nhau rồi lại mất nhau, hạnh phúc rồi lại khổ đau làm em mệt mỏi lắm rồi.
Giờ em đã có bạn trai mới! Anh ấy tên là độc thân...
Nguyễn Kim Huế -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet