Nội dung

- Không ít người phàn nàn vai Thị của chị trong "Hồn Trương Ba, da hàng thịt" nhiều lúc nói khó nghe quá. Dân tay ngang lồng tiếng, chị đã gặp những khó khăn gì?

- Khi mình diễn, tâm lý, động tác theo mạch nên diễn dễ, còn lồng tiếng chỉ diễn giọng, tôi thấy khó hơn lúc diễn trước máy quay. Làm sao để câu nói vừa phải thể hiện tình cảm, lại vừa khớp với khẩu hình miệng trên màn hình. Trong Tuyết nhiệt đới, diễn biến tâm lý rất dài nên tôi thấy khó lắm. Như cảnh vừa khóc vừa thoại hết 15 phút trên trường quay, đến khi lồng tiếng, thật khó để nhập vai lại.

Anh thư không có máu phiêu lưu

Người mẫu Anh Thư. Ảnh: Stephane B

- Cái khó và dễ của một diễn viên tay ngang như chị là gì?

- Diễn viên chuyên nghiệp diễn cảnh nào cũng được 8 điểm chẳng hạn. Nhưng đối với tôi, có nhiều cảnh diễn chỉ đạt 5-6 điểm, nhưng có cảnh lại được 10 nhờ diễn xuất thần. Mà bác Đãng (đạo diễn Vũ Ngọc Đãng) cũng thích như vậy, chấp nhận đoạn diễn không tới để có những cảnh thăng hoa, diễn thật hơn dân chuyên nghiệp.

Một cái khó nữa là tôi chưa biết phân tích tâm lý kịch bản chi tiết, không biết nuôi tâm lý, giữ cảm xúc lâu; không biết "giữ nguyên hiện trạng" tâm lý cho các cảnh quay liên quan đến nhau, nói một hồi là tay chân loạn xạ, không điều chỉnh được theo yêu cầu của khung hình; nuôi cảm xúc khó, mà xả cảm xúc cũng chậm. Diễn viên chuyên nghiệp xả vai rất nhanh, còn mình muốn lắm mà nhiều khi không được.

- Vậy kinh nghiệm cần là gì?

- Phải học nhiều thứ, từ cách nuôi giữ cảm xúc đến đài từ, tiếng nói sân khấu, rồi cách tư duy về hình tượng, tính cách nhân vật. Cũng may tôi là người mẫu, nên việc hình dung về ngoại hình nhân vật cũng dễ hơn.

- Đã khi nào chị đóng những cảnh dạo bộ, đi lại, mà vô tình bị phản xạ đi trên catwalk?

- Không, mà tôi chỉ tập trung vai quá. Sau khi vào vai Thị 28-30 tuổi đanh đá, 2 ngày sau lại vào vai Hằng 19 tuổi ở Tuyết nhiệt đới, chưa kịp thấm vai mới nên cảnh đầu tiên tướng đi giống hệt vai Thị, còn cãi lại đạo diễn là mình đi bình thường nữa chứ.

- Là vedett thời trang, nhưng mọi người nói chị vào nghề không vì đam mê mà vì... tiền. Có bao nhiêu phần trăm sự thật trong lời đồn đó?

- Đúng là hồi đầu tôi đi làm mẫu chỉ là để kiếm tiền chứ không phải vì đam mê. Cứ có chương trình là diễn, không tập tành nhiều nên hay bị chê, cũng buồn nhưng không bỏ được vì đây là nơi duy nhất để tôi vừa có việc làm, vừa... được đẹp, lại có tiền. Dần dần, thấy mình tiến bộ hơn, có những thành công bước đầu, rồi đam mê mãnh liệt và càng lúc càng quý công việc hơn.

Lúc đó, tôi định đi học tiếp, gia đình lo được nhưng sẽ khó khăn vì ba tôi thất nghiệp. Làm thì không biết làm gì cho phù hợp với bằng cấp hiện có, vậy nên tôi quyết định vào nghề người mẫu. Trải qua một cuộc họp gia đình, thời gian đầu ba mẹ còn cử người theo dõi, sợ vì đồng tiền mà con hư. Rồi thấy không khủng khiếp như vẫn tưởng, lúc ấy mọi người mới cho tôi theo nghề.

Hồi đó chương trình gì tôi cũng nhận, hội nghị khách hàng, lễ tân lớn nhỏ. Tôi chạy sô khủng khiếp, 1 tháng được khoảng chục triệu đồng. Đời sống nhà tôi thoải mái hẳn. Cũng may là mặt tôi dễ lên hình, quay karaoke, ca nhạc... cái gì kiếm tiền liên quan đến nghề nghiệp là nhận tuốt, không sĩ diện kén chọn gì hết.

- Cát-xê đóng phim không cao, nhưng chị lại thích thú. Tại sao vậy?

- Tôi đi làm phim theo sở thích nhiều hơn. Nhưng tính ra, đóng phim mà vai chính, lượng thời gian và tiền cát-xê chia ra cũng thỏa đáng. Nếu vai phụ sẽ bất lợi, thời gian dài, tiền không đủ, lại không chủ động được việc khác.

- Vũ Ngọc Đãng từng tuyên bố trên báo là các phim của anh sẽ khó mà vắng mặt Anh Thư. Chị thấy sao về may mắn đó khi không phải diễn viên nào cũng được đạo diễn đặc biệt yêu mến như vậy, huống hồ chị lại là diễn viên tay ngang?

- Được bác Đãng khó tính chú ý là cả một vấn đề. Hồi đầu gặp, bác Đãng không thích tôi đâu. Hồi đó tôi nhát, không biết cách thể hiện mình, không hoạt bát như bây giờ. Để thay đổi cách nhìn không thiện cảm của người khác thật khó. Bây giờ thì thân hơn nhiều, theo kiểu bác - cháu, không xa cách như xưa. Nhưng đó là nhờ một quá trình làm việc, cách làm việc hết lòng của tôi mới được như vậy.

- Cảm giác chị ra sao khi nhận vai chính đầu tiên - Thủy trong "Những cô gái chân dài"?

- Thực sự là không tự tin. Tôi vốn không tự tin về diễn xuất, mà kịch bản có quá nhiều trường đoạn tâm lý phức tạp. Nhất là cảnh khóc lóc. Lo lắng, sợ đủ thứ chuyện, sợ nhà sản xuất bị lỗ vì vai chính của mình không ra gì, và xong luôn cái tên Vũ Ngọc Đãng.

Tôi bị căng thẳng đến mức vô lý, gọi điện cho bác Đãng liên tục để... bàn ra. Bác Đãng không trách mà còn "đốt lửa", thúc đẩy những tự tin đã nguội. Đến lúc chợt nhận ra thấy mình mất quá nhiều thời gian để lấy lại tinh thần, trong khi người khác đặt trọn niềm tin nơi mình mà tại sao mình lại không tin vào mình. Từ đó, tôi quyết tâm không cho người khác thất vọng.

Anh thư không có máu phiêu lưu

Ảnh: Đăng Quang

- Lấy tên Thủy làm tên của mình trong chuyến đi thực tế để chuẩn bị cho vai diễn, chị học được những gì từ chuyến đi ấy?

- Tôi sống ở Bình Chánh, nghĩa là cũng chưa hẳn quê lắm, lại vào nghề người mẫu gần 2 năm nên cũng bay hết vẻ quê mùa, vì thế mọi người gửi tôi về Măng Thít, Vĩnh Long ở một tuần thực tế. Lúc về quê, tôi xưng tên là Thủy. Chỉ có người trong nhà tôi ở nhờ mới biết tôi là người mẫu, nhưng vẫn gọi là Thủy. Tôi quê nhất xóm vì dù ở quê nhưng con gái không ai mặc áo bà ba, chỉ có mình tôi. Người ta thấy tự nhiên xuất hiện con bé cao lòng khòng, gầy tong teo xách giỏ đi chợ từ 6h sáng, mặc bộ đồ bạc thếch - mượn của chị Mai Hoa - chứ không đẹp như chiếc áo trên phim đâu. Người trong xóm đó đến giờ, ai cũng gọi tôi là Thủy chứ không gọi là Anh Thư.

- Theo chị, "sao" catwalk cần những gì để trở thành "sao" điện ảnh?

- Tư duy của ngôi sao khác người bình thường. Để là "sao", mình đã cố gắng khổ luyện qua bao nhiêu thứ rồi. Khi quyết chí và thành công ở một lĩnh vực, nếu bước qua một lĩnh vực khác, không phải 100% sẽ lên đến đỉnh nhưng xác suất thành công rất cao. Làm việc với "sao" cũng nhanh hơn, chuyên nghiệp hơn vì tư chất của một ngôi sao tài năng sẽ hỗ trợ rất nhiều. Không có sự đầu tư nghiêm túc cho nghề thì không bao giờ thành "sao" được.

- Nhiều người mẫu lập gia đình thường xuất hiện thưa dần trên catwalk, còn chị thì ngược lại. Lý do gì vậy?

- Tôi còn chạy sô nhiều hơn lúc độc thân nữa. Vì vị trí trong nghề đã khá hơn, gia đình chồng lại rất thông cảm, biết hoạt động thời trang chỉ có một thời thôi, phải tận dụng. Nghề người mẫu, muốn níu kéo cách nào rồi cũng có lúc "về vườn" thôi.

- Ông xã chị tỏ thái độ gì khi có cô vợ trẻ xinh đẹp hoạt động nghệ thuật?

- Ông xã trong nghề nên cũng tạo điều kiện cho vợ. Với lại tôi đi làm phim về hay kể, để anh yên tâm mình đang đóng vai gì. Mà ông xã nhà tôi cũng hay lén... đọc kịch bản, xem vai của tôi có "sao" không, có sexy không, nhưng chỉ là tò mò thôi.

- Chị nghĩ sao về ý định lấn sân sang sân khấu kịch như Xuân Lan, Tống Bạch Thủy?

- Chưa biết nữa, chắc phải đợi có một người nào đó như Vũ Ngọc Đãng xúc tác "đốt lửa" (cười). Tôi là người không có máu phiêu lưu, vì thế không dám tự tin khẳng định mình leo lên sân khấu sẽ làm được gì.

- Vậy còn đi hát?

- Hát thì bó tay, bao nhiêu người "đốt lửa" cũng không được.

- Thấy hoạt động nghệ thuật của chị suôn sẻ quá, có vẻ như chưa nếm mùi thất bại bao giờ?

- Có đấy, tôi thất bại trên sân khấu các cuộc thi sắc đẹp, trượt hoài, chẳng bao giờ đậu giải cao.

 (Theo Thời Trang Trẻ)

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Sắc hoa bikini

Hòa trong cái nắng như dát vàng của ngày hè, những sắc hoa thêm phần rực rỡ. Chiếc eo nhỏ xinh sẽ nổi bật khi bạn mặc trên người những mẫu bikini của Victoria' Secret. Những đồ phụ trang tinh tế đi kèm càng khiến các đấng mày râu không thể không ngẩn ngơ trước bạn.

Xem thêm  

Người mẫu Estella Warren

Từ một vận động viên bơi lội đẳng cấp thế giới, Estella bước chân vào làng người mẫu. Và trên sàn catwalk, cô lập tức gặt hái thành công như ở đường đua xanh. Khán giả Việt Nam đã làm quen với người đẹp Canada có đôi môi cong qua mẫu quảng cáo điện thoại Samsung E715.

Xem thêm  

Nhật ký Bảo Hòa trên đất Mỹ

"Trời lạnh lắm, vì đang là mùa đông, thật khó đối với một cô gái Sài Gòn như tôi vốn quen với cái nóng bức. Tuyết không rơi thường xuyên, nhưng không có nghĩa là cái lạnh vơi đi, thậm chí đôi khi có gió lớn. Mặc ba chiếc áo ấm, vậy mà tôi vẫn thấy lạnh buốt", người mẫu "chân cong" viết nhật ký những ngày ở Mỹ.

Xem thêm