Một đứa con gái như em, quá cứng cỏi quá mạnh mẽ chẳng cần anh phải đón đưa hay chẳng cần anh bận tâm chăm sóc. Có lẽ như vậy sẽ thoải mái hơn cho anh phải không? Em đã mang tư tưởng đó vào tình yêu của chúng mình, và em tự tin rằng những cô gái hiện đại như em không cần một người đàn ông suốt ngày ở bên cạnh cho mình mè nheo và chiều chuộng từng li từng tí. Khác với những đứa con gái khác, em có thể tự chạy xe đi học, đi làm, tự đi về mà không cần anh đưa đón. Thỉnh thoảng khi anh mệt, em cũng sẵn sàng mua một bát phở nóng mang sang cho anh hoặc phụ giúp anh vài việc vặt.
Đối với em, những buổi hẹn hò là không cần anh lúc nào cũng mang xe sang đón em. Em vẫn có thể tự mình đi đến điểm hẹn, hoặc chạy sang nhà đi cùng anh nếu không may xe anh hỏng. Em cũng không thích đỏng đảnh vòi vĩnh anh món này món nọ, đi chỗ này chỗ kia. Càng không thích hỏi những câu mang tính kiểm soát như: "Hôm nay anh đi đâu?" "Anh đang làm gì?" "Anh đi với ai?". Vì em luôn đặt niềm tin tuyệt đối nơi anh và em cũng chỉ mong rằng chúng ta dù yêu nhau nhưng luôn dành cho nhau một khoảng trời riêng nào đó để cả hai đều không khỏi cái cảm giác ngột ngạt.
Nhưng anh ơi, liệu có phải em mạnh mẽ quá rồi nên anh không còn nhận ra thật ra em cũng vẫn chỉ là một cô gái không? Đôi lúc em cũng muốn được anh quan tâm, chăm sóc, hỏi han em nhiều hơn chỉ một câu: "em ngủ ngon" hay "em vui vẻ" mỗi ngày. Thỉnh thoảng em cũng chờ từ anh một cuộc điện thoại dù chỉ vài phút cỏn con vì em biết anh bận rộn trăm công nghìn việc. Nhưng anh ơi, chỉ hai phút thôi cho người mình yêu thương có là quá nhiều không anh? Em cũng muốn anh tìm hiểu em nhiều hơn để anh biết rằng em im lặng những khi anh đi về muộn hoặc em đột xuất hỏi han chẳng phải vì ghen tuông mà vì lo lắng. Vì em chẳng thể nào chợp mắt khi anh vẫn chưa về đến nhà an toàn. Cái em lo chẳng phải anh sẽ sa vào vòng tay của một ai khác không phải em bởi vì đối với em cái gì của mình sẽ là của mình thôi anh ạ. Em đã mạnh mẽ và độc lập như thế thì liệu có điều gì làm em sợ hãi? Liệu có cô gái nào có thể khiến em gục ngã được? Điều em lo chỉ là sức khỏe và sự an toàn của anh và em cũng chỉ cần biết anh ổn thế là đủ.
Và anh ơi, em vẫn chỉ là một cô gái nên dù em có thể tự thân vận động nhưng thỉnh thoảng em cũng mong lắm bóng dáng của anh xuất hiện cùng với món ăn mà em yêu thích như thời mình vừa quen nhau.
Và anh ơi, em vẫn chỉ là một cô gái nên em cần lắm những cái ôm chặt, những lời hỏi han, những câu nói yêu thương nhẹ nhàng. Không cần đều đặn mỗi ngày nhưng hãy xuất hiện bất chợt. Đừng để em đợi chờ đến mòn mỏi như nắng hạn đợi mưa.
Và anh ơi, em vẫn chỉ là một cô gái nên em cần một cảm giác an toàn, vững chãi. Hãy cứ rong chơi nhưng đừng đi lạc lối anh nhé.
Và anh ơi... dù em là một cô gái mạnh mẽ nhưng tuổi trẻ em đã dành hết cho anh. Suốt quãng đời về sau, em chỉ mong được ngủ yên trong vòng tay, và được anh che chở... thật an toàn!
Wei Nguyen -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet