Đã hai tháng trôi qua, không ngày nào cô ngừng nghĩ về anh, có chăng chỉ là trong giấc ngủ.. cô lao vào làm việc điên cuồng để khỏa lấp khoảng trống..trái tim cô nguội lạnh với tất cả lời tán tỉnh, cô thấy mình giả tạo, cười đó, nói đó, nhưng trái tim như muốn tan ra, vỡ vụn.
Anh ra đi trong im lặng, trốn tránh như anh đã từng làm, cô - vì quá yêu nên chấp nhận trở lại vòng tay anh khi anh quay về, trớ trêu..anh trở lại để rồi ra đi dứt khoát, cô chênh vênh, khóc, cười, vật vã đau đớn, tình yêu là gì? Sao lại là anh? Sao lại là cô...? Đã từng tổn thương vì anh, nhưng cô lại không đủ lí trí khi anh trở lại...
Anh thông báo kết hôn, trái tim cô quặn thắt, chết lặng, con người ta dễ dàng thay đổi thế sao? Chỉ một cái quay lưng là trở lên xa lạ..
Nhìn nụ cười rạng ngời trên môi người con gái trong vòng tay anh, trái tim cô như xát muối. Vòng tay đó..chỉ mới đây thôi, vẫn thuộc về cô..vẫn dỗ dành, an ủi cô. Giờ đây đã thuộc về người khác, cô không hận, không giận anh, chỉ trách một điều, cô không nhận ra sớm hơn để buông tay và lí trí khi anh trở lại..
Hai tháng cô vật vã trong nước mắt, tủi hờn.. đến giờ ngay cả 1giọt nước mắt cô cũng không thể rơi, chẳng hiểu vì sao, vì cô đã hết nước mắt, vì đã hết yêu, hay vì tim đã nguội lạnh....cô không hiểu.. cuộc sống cứ trôi đi lặng lẽ.. cuộc sống rất ngắn, không đủ thời gian để yêu thương thì sao cô có thể hận, giận ai được... cô sẽ vẫn giữ những kỉ niệm về anh, cất sâu trong một ngăn kí ức. Nếu buồn quá thì khóc cho thỏa, nhớ quá thì lục lại.. yêu thương không đồng nghĩa với được đáp trả, chẳng phải thứ gì cho đi chân thành cũng sẽ nhận được chân thành trở lại. Cuộc sống luôn như vậy..hạnh phúc, khổ đau vẫn luôn song hành..cứ quên, cứ nhớ..đến khi chai sạn và lí trí bị khuất phục..
Thịnh Nguyễn -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet