Em sững sờ, chết lặng khi thấy bóng hình anh. Anh từ từ bước đến bên em, rồi nở nụ cười ấm áp sưởi ấm trái tim băng giá của em từ lâu. Em run rẩy khẽ gọi tên anh, anh nắm lấy đôi bàn tay em dắt em đi trên con đường ta từng bước. Vẫn đôi mắt ấy, bàn tay ấy, con người ấy, anh đến và làm tim em xốn xang...
Nhưng rồi... em giật mình tỉnh giấc. Hóa ra tất cả chỉ là mơ. Thật kì lạ khi một ngày em mơ về anh như thế đó, mơ rằng em và anh đang hạnh phúc dù rằng đó là điều không thể. Đã bao lâu rồi kể từ ngày anh rời xa em, bao lâu rồi khi nước mắt em ngừng rơi vì anh, bao lâu rồi em đã không còn nhớ đến anh. Em đã tự huyễn hoặc mình rằng em đã quên anh nhưng hình như không phải vậy. Anh chỉ ngủ yên trong trái tim em thôi - một giấc ngủ có thể bị đánh thức bất cứ lúc nào.
Giờ đây cảm xúc trong em không còn là yêu nữa, chỉ là chút cảm giác có lỗi, chút thương chút nhớ khi nghĩ về anh. Em không thể quên ánh mắt anh nhìn em lần cuối khi em nói lời chia tay, đôi mắt đỏ cay lặng nhìn em không nói gì rồi quay bước đi. Anh có biết khi anh vừa quay đi trái tim em cũng tan nát, đôi chân em khụy xuống, nước mắt lã chã rơi không ngừng. Em đã khóc như một đứa trẻ! Em thật ích kỉ, em thật ác với cả anh và với chính mình nữa. Giữa anh và tương lai của mình, em đã không chọn anh. Em đã từ bỏ đi mối tình đầu ấy, tình yêu đẹp mà người ta hay gọi là tình yêu bọ xít ấy.
Ngày đó, em nghĩ rằng em không thể quên anh, em sẽ mãi yêu anh. Nhưng rồi thời gian cũng xóa đi nỗi đau ngày ấy. Em đã không còn yêu anh, và em cũng không yêu ai thêm nữa. Có phải tim em đang chai sạn không? Hay có một nỗi sợ vô hình nào đó đang ở trong trái tim em, một bức tường em không thể vượt qua?
Em đã nghĩ sẽ giữ trọn nó trong lòng, nhưng giấc mơ định mệnh ấy đã gợi lại anh về với em. Anh à, ở nơi xa ấy anh có hận em không? Hay anh đã quên em mất rồi, anh đang hạnh phúc bên người khác tốt hơn em? Còn với em, sao anh vẫn mãi là một vết sẹo chưa lành...
Khánh Ly -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet