Thành phố bận rộn, em cũng cuồng quay với những dự định của bản thân. Hai mươi tuổi, em độc lập. Tự giác làm việc và tự giác yêu thương bản thân mình. Người ta gọi em là một cô nàng cá tính.
Nhưng anh ơi, một cô gái, cá tính hay không, thì đều có một trái tim bé bỏng khát khao xúc cảm. Chẳng ai mà lại không có quyền yêu và được yêu cả.
Ừ thì em mạnh mẽ, nhưng cũng có những giây phút yếu lòng, những nhớ nhung, những nỗi buồn không tên nơi phố thị. Những lúc như vậy, là em, hay bất kì cô gái nào khác cũng muốn lắm lắm một người ở cạnh bên. Em sẽ tự vực dậy, chỉ cần ngồi cạnh em, nghe em nói, nghe em khóc, như vậy là cũng quá đủ rồi, em chẳng ao ước gì hơn.
Con gái sinh ra để được chở che mà, phải không anh?
Em vẫn chưa tìm được anh, em vẫn một mình " chinh chiến ". Em mạnh mẽ để anh an tâm mà cố gắng tìm ra em. Em mạnh mẽ để cũng sẻ chia những gánh gồng cùng anh trong suốt cuộc đời này, mạnh mẽ để anh tự do mà làm điều anh ao ước. Em vẫn tin, trên đời, sẽ có một người như anh, yêu em, yêu con người em, yêu sự mạnh mẽ của em, lâu thật lâu...
Đôi lúc, em muốn làm người mạnh mẽ, đi dọc Nam Bắc, làm mọi điều em muốn trên chính đôi chân mình, tự làm chủ cuộc đời của em. Nhưng có đôi khi, em muốn dựa vào ai đó, lúc ấy em chỉ là chính tôi thôi, bỏ qua mọi thứ, yếu đuối, và thì thầm em nhớ người ấy rất nhiều
Huyền Trang -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet