Là gái tỉnh lẻ nhưng chị may mắn được trời phú cho gương mặt ưa nhìn cộng với dáng hình cân đối. Đã thế, ở chị còn hội tụ chút thông minh, chút hài hước và chút vô tư lãng mạn. Nên ngay từ khi lên thành phố chị đã được nhiều anh vốn là “con ruột” nơi đây tán tỉnh rồi đem lòng yêu thương.
Sau vài ba mối tình lãng mạn chớp nhoáng thời sinh viên, ra trường đi làm chị đem lòng yêu anh - một chàng trai gốc thành phố, người mà đã quyết tâm theo đuổi chị hơn nửa năm nay. Khi yêu, người ta thường làm mọi điều có thể để nhận được cái gật đầu của đối phương. Anh cũng không phải là trường hợp ngoại lệ. Anh không đẹp trai nhưng anh lại kiên trì “trồng cây si”. Biết chị thích lãng mạn, anh thường nghĩ ra những “chiêu trò” lãng mạn để lấy lòng chị.
Ngày chị bước vào lễ đường cùng anh bạn bè, gia đình ai cũng mừng cho chị vì chị lấy được trai thành phố lại còn lãng mạn ga lăng và yêu chị thật lòng. Thời gian đầu họ sống với nhau rất hạnh phúc nhưng dần dần khi vợ chồng đã trở nên quen thuộc với nhau, những lạng mạn ngày đầu cũng nhạt phai. Anh không còn lãng mạn hò hẹn cùng chị vào những ngày cuối tuần hay những ngày lễ anh cũng quên không tặng quà cho chị. Khô khan đã đành, anh lại là dân kinh doanh buôn bán suốt ngày làm việc với tiền nên anh sống có phần thực dụng và hơi vô tâm. Anh mải miết chạy theo những món hời rồi đem về cho chị rất nhiều tiền nhưng cái chị cần là sự quan tâm, săn sóc.
Ngay cả khi chị có bầu, nghén ngẩm, mệt mỏi anh cũng chẳng ân cần hỏi han, không tự tay mua nổi cho chị món chị thèm mà chỉ biết đưa tiền rồi bảo: “Em cầm tiền, thèm gì thì mua mà ăn”. Chị bắt đầu thấy chán anh. Chị chán cuộc sống xa hoa nhưng thiếu thốn tình cảm. Nhiều lần chị muốn cùng chồng đi đây đó để “hâm nóng tình cảm”, sống lại những giây phút nồng nàn như thuở mới yêu nhưng anh lại lấy lí do bận này bận nọ rồi thẳng thắn khước từ.
Ảnh minh họa
Công việc văn phòng của chị vốn nhàn hạ, về nhà mọi việc đã có osin làm hết nên quỹ thời gian rảnh của chị khá nhiều. Chồng chị thì đi làm miết, bạn bè chị ai cũng bận bịu vui vầy với gia đình nhỏ của họ, bố mẹ thì ở tận dưới quê chị chẳng biết trò chuyện tâm sự cùng ai. Chị giải khuây bằng cách lên mạng, kết bạn rồi làm quen. Trời xui đất khiến thế nào lại có một anh chàng thấy hình avatar của chị xinh xắn nên vào làm quen. Lúc đầu nghĩ là chat cho vui để giết thời gian nhưng ai ngờ rằng càng lâu lại càng lún sâu.
Kể từ khi quen anh chàng này trên mạng chị cảm thấy đời mình như được tái sinh thêm một lần nữa. Chị vui vì nhận được quan tâm dù chỉ bằng những tin nhắn reply lúc chát chít, những lời nói hoa lá và cả những bài thơ, những dòng trạng thái đầy lãng mạn mà anh ấy gửi cho chị. Chị coi anh là chốn để trút bầu tâm sự, chị kể cho anh ấy nghe tất cả mọi điều trong cuộc sống và kì lạ thay lúc nào chị cũng nhận được những lời động viên không thể khéo léo hơn được nữa. Rồi chị đem lòng yêu anh. Trong khi anh cũng nói rất yêu chị dù biết chị đã có chồng và đang mang thai ở tháng thứ 6.
Có niềm vui mới, chị không còn đoái hoài gì tới chồng mình nữa. Chị chẳng còn than thở buồn chán như trước đây. Chồng chị muốn đi đâu, làm gì cũng được. Ngược đời thay, giờ chị chỉ mong chồng mình càng bận bịu càng tốt để chị có thời gian dành cho người tình trong mộng.
Dù chưa một lần gặp mặt vì nhân tình qua mạng ở Hà Nội, trong khi đó chị đang ở TP. Hồ Chí Minh nhưng chị vẫn rất tin tưởng anh ta. Bản thân chị muốn gặp anh ấy lắm rồi nhưng do đang mang thai nên không tự tin lắm và hai người hứa hẹn với nhau sau khi chị sinh con xong nhất định sẽ gặp nhau.
Nghe nhân tình dụ dỗ: “Em cứ sinh con xong hoặc là gửi về ngoại hoặc là cả hai mẹ con ra đây với anh, anh hứa sẽ coi đó như là đứa con của mình. Rồi chúng ta sẽ có những tháng ngày hạnh phúc”, “Dù chưa gặp em nhưng anh biết em là người con gái tuyệt vời và em sinh ra là để dành cho anh”, “Anh không quan tâm việc em có chồng rồi hay chưa, anh yêu em và anh sẽ cho em một cuộc sống đúng nghĩa”... Chị nghe mà sướng trong lòng. Chị nghĩ anh ấy mới là người đàn ông của đời chị và đếm từng ngày cho con ra đời để chạy theo tiếng gọi của tình yêu.
Rồi 9 tháng 10 ngày cũng đến, chị hạ sinh một cô công chúa xinh xắn đáng yêu. Mấy ngày bận bịu với con nhỏ lại có chồng ở bên chị không có thời gian và không dám lên mạng nói chuyện với người tình. Chị nhớ anh ta đến phát rồ và tin rằng anh ấy cũng đang rất nhớ chị. Đang ấp ủ dự định bỏ chồng, gửi con về ngoại chạy theo nhân tình thì chị nhận được tin nhắn của anh ta: “Xin lỗi nhé cô em, em nghĩ sao một người trai tráng như tôi lại đi yêu một kẻ nạ dòng. Tỉnh mộng đi và sống thật tốt với chồng và con. Tôi làm thế là vì người yêu tôi cũng đã từng bỏ tôi chạy theo nhân tình. Tôi ghét tất cả những người phụ nữ lăng loàn không chung thủy. Hi vọng đây là một bài học cho em. Hãy trân trọng những gì mình đang có cô em nhé!”.
Đọc xong tin nhắn tay chân chị run lẩy bẩy. Thật may là chồng chị chưa hề biết chuyện gì và thật may là trò chơi của anh ta dừng lại đúng lúc không thì chị sẽ mất tất cả. Nhìn chồng nựng đứa con gái nhỏ nhắn chị thầm cảm ơn gã nhân tình ảo đã cho chị một bài học nhớ đời. Tình yêu chẳng phải lúc nào cũng được nồng thắm như ngày đầu, sự lãng mạn khi xưa đã biến thành một vẻ lãng mạn kiểu khác mà chị đã không nhận ra.