Anh à, thời gian mình ở bên nhau không quá dài nhưng em hay hờn dỗi anh mệt lắm phải không? Anh có biết rằng em yêu anh nhiều lắm, ngay từ cuộc điện thoại đầu tiên em đã nhận ra em muốn đi cùng anh đến cuối cuộc đời này. Có thể anh không đẹp trai bằng những chàng trai khác, không giàu có và biết đâu anh không yêu em nhiều bằng họ nhưng chỉ khi ở bên anh em mới có cảm giác bình yên. Giống như những người rời xa quê hương đến một thành phố rộng lớn làm việc và quê hương là chốn bình yên hạnh phúc họ tìm về sau những tháng ngày mêt mỏi. Với em, anh là quê hương.
Anh vẫn đến bên em hàng tuần, gọi điện, nhắn tin, quan tâm em hàng ngày nhưng em cứ chờ anh nói một câu quan trọng nhất: "Anh yêu em!". Người ta bảo rằng trong tình yêu khi hai người thực sự yêu nhau không nhất thiết phải nói ra câu đó, nhưng em luôn tự hỏi liệu anh có yêu em? Hay là em đã lầm tưởng, có khi nào anh chỉ coi em như một cô em gái anh muốn che chở? Có khi nào anh bất chợt biến mất khỏi cuộc đời em? Có khi nào anh sẽ cưới người con gái khác và để em lạc lõng? Em đã sống trong lo lắng một ngày sẽ mất anh, đó là lí do để em hờn, em giận, em trách mắng anh.
Anh à, mỗi lần em giận dỗi anh đều chọn cách im lặng, anh biến mất khỏi cuộc sống của em một thời gian ngắn rồi lại bất chợt quay về như chưa có chuyện gì xảy ra. Em đã thắc mắc thời gian đó anh sống thế nào? Anh có nhớ em như em nhớ anh, anh có biết em đã buồn nhiều lắm. Giá như mỗi lần em trách móc anh giữ tay em thật chặt, anh có thể quát em rằng đừng trẻ con nữa, anh sẽ luôn ở đây. Chỉ như vậy thôi em sẽ yên tâm và ở bên anh mãi mãi. Em sợ sự im lặng của anh, sợ những khoảng cách vô hình mà em không có cách nào lấp đầy. Em sợ những mảng tối trong cuộc đời anh mà em chưa một lần được biết tới.
Anh biết không, để được ở bên anh, em đã phải đấu tranh rất nhiều với gia đình em, vì khoảng cách địa lý của chúng ta, vì khoảng cách tuổi tác, và còn biết bao vấn đề khác. Mọi người muốn em rời xa anh, nhưng em yêu anh, em cũng yêu gia đình em, em không thể từ bỏ một trong hai. Vì em tham lam quá, em đã cố gắng chịu đựng áp lực từ phía gia đình mình mà không nói với anh, em đã nhận thêm việc về làm để độc lập về kinh tế, em cũng không dám về nhà quá nhiều vì sợ những lời hắt hủi, lắm lúc em thấy quá mệt mỏi nhưng vì yêu anh em quyết không từ bỏ. Em đã cố gắng rất nhiều chỉ cần được bên anh, nếu anh thực sự yêu em, hãy giữ em lại anh nhé, anh đừng bất ngờ biến mất khỏi cuộc đời em thêm một lần nào nữa, vì em sợ, sợ rằng trong một khoảng khắc em kiệt sức ta sẽ lạc mất nhau.
Bùi Phương -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet