Trước đây, tôi luôn để hoài niệm vương vấn hết cả tâm hồn, luôn cố chấp để những ảo ảnh trong quá khứ lấn át bản thân. Giờ nhìn lại mới thấy khoảng thời gian ấy mình ngu ngốc biết nhường nào. Ai mà chẳng có kỉ niệm , ai mà chẳng giữ trong mình hồi ức, chỉ là đừng nên để những điều đó làm ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại và sau này của chúng ta mà thôi.
Có bao giờ ngước mặt lên nhìn những giọt mưa tí tách ngoài hiên, bạn thấy lòng trĩu lại và nhớ đến da diết một điều gì đó hay chưa?
Ai chẳng mang trong mình hồi ức đi bên đời, chỉ là có người hay nhớ đến, có người lại cất giấu thật sâu mà thôi. Không biết rằng một ngày nào đó cơn mưa nhỏ man mác vô tình đánh thức hoài niệm, khơi gợi con người ta đến miền nhớ, miền kí ức xa lắc xa lơ rồi...
Trước đây, tôi luôn để hoài niệm vương vấn hết cả tâm hồn, luôn cố chấp để những ảo ảnh trong quá khứ lấn át bản thân. Giờ nhìn lại mới thấy khoảng thời gian ấy mình ngu ngốc biết nhường nào. Ai mà chẳng có kỉ niệm, ai mà chẳng giữ trong mình hồi ức, chỉ là đừng nên để những điều đó làm ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại và sau này của chúng ta mà thôi.
Nhưng cũng có đôi khi, mưa bỗng dội ngày xưa về nhiều quá...
Mưa làm tôi nhớ đến đôi lần rung động, những tình cảm nhẹ nhàng mà trong veo. Mưa làm tôi nhớ đến một nụ cười, như tỏa nắng dưới bầu trời xám xịt. Mưa làm tôi nhớ đến tôi, một thời cố chấp theo đuổi một hình bóng, dẫu có lần nước mắt hòa cùng mưa mà người chẳng hề hay biết. Mưa còn làm tôi nhớ đến cả lời hứa năm nào, đứng cạnh người dưới cơn mưa vội vã, hứa rằng sẽ chẳng quên nhau. Này mưa ơi...có rẽ qua nơi ấy, cho tôi gửi lời hỏi thăm đến người, rằng có còn nhớ hay chăng?
Rồi thôi, có cơn mưa nào là rơi mãi chẳng ngừng? Nắng vẫn sẽ về cùng cầu vồng rực rỡ. Những điều tốt đẹp vẫn đang chờ đón ta phía trước đó thôi. Hồi ức đã qua sẽ không bao giờ trở lại, giống như những giọt mưa đã rơi chẳng thể quay lại được trời.
Chỉ cần lòng ta bình yên là đủ!
Mặt Trờii
Mặt Trờii -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet