Nội dung

Những ngày tháng trôi qua đằng đẵng với những nỗi cô đơn đáng sợ chẳng làm em lo nghĩ quá nhiều bằng những khi một mình bước vội trên đường, lướt qua những cặp tình nhân hạnh phúc, bước qua những đôi lứa đang chìm đắm trong nụ cười hạnh phúc, em lại khát khao rằng bản thân cũng được như họ. Có phải quá buồn không anh?

Em đã từng buồn bã, chìm ngập trong những nỗi đau của những mối tình tan vỡ và những lúc như vậy em lại muốn sống một mình, để có chăng em sẽ không tổn thương và đau đớn quá nhiều và phải chăng em đã mệt mỏi rồi hả anh?

Em có sao không

Sống một mình em nghĩ đó chẳng phải thứ mà con người ta ao ước. Ai cũng vậy, không ít thì nhiều đều muốn có riêng cho mình một điểm tựa, một chỗ dựa tạm thời thôi cũng được. Để khi phải đương đầu với những khó khăn của cuộc sống, khi mỏi gối chùn chân thì chỉ cần quay lại phía sau sẽ luôn thấy một người an yên đứng sau mình, cho mình niềm tin để vượt qua mọi chuyện.

Thế nhưng cuộc đời này lại chẳng bao giờ như ta muốn, nó cứ vội vã trôi và dường như để khẳng định rằng trên đời này chẳng có thứ gì mang tên mãi mãi. Chấp nhận đánh cược và nhận lại mất mát là hai khái niệm mà bản thân mỗi người cần phải học đầu tiên khi chập chững vào đời. Em đã từng gặp rất nhiều người và quan hệ với rất nhiều người, ngu ngơ đem tình cảm thật tâm ra trao cho rất nhiều người và cũng vội vàng chấp nhận tình cảm của rất nhiều người...

Và buồn không, khi em lại quá cô đơn với từng ấy cảm xúc...

Em có sao không

Nhu cầu tình cảm của con người lạ lắm, đôi khi quá đỗi nhỏ nhoi như ngọn nến trước gió, đôi khi lại quá lớn như khoảng trời thênh thang đầy gió. Người ta luôn muốn yêu, được yêu, được quan tâm, được lo lắng và được chiều chuộng. Luôn cho phép người khác rẻ mạt bản thân mình và vội vã cho phép bản thân mình quen thuộc với thứ cảm xúc nhạt nhẽo đó, rồi một ngày yêu thương kia biến mất lại trách cứ sao người thật vô tình. Sẽ thật tệ nếu như ta vuột mất đi thứ mà mình đã quen thuộc, bản thân sẽ trả về trái tim và khối óc khoảng không của im lặng, chẳng khóc, chẳng nói, chẳng cười, chẳng cảm xúc. Và để bản thân trôi theo những chuỗi ngày dửng dưng chẳng lấy lý do gì để có thể bình yên.

Đông về, gió lạnh từng cơn thổi bay cái thứ vô cảm ấy, nó quẳng vào tâm trí em những cảm xúc ghen tị, những trống trải của ngày đông, của nỗi buồn chẳng có nghĩa. Lúc này có lẽ cũng cần lắm một câu hỏi vô thưởng vô phạt: "Em có sao không?". Nhưng, đáp lại em cũng chỉ là sự im lặng và tiếng trách móc của bản thân. Dù em như thế nào đi nữa, cũng chẳng ai muốn biết và cũng chẳng có ai cần biết, mọi người đều bận rộn mà!

Em có sao không

 

Có lẽ cuộc đời này quá khó để tìm kiếm được một người hiểu mình, cảm thông cho mình và sẵn sàng ủ ấm cho trái tim mình đã quá lạnh giá anh nhỉ? Đôi khi một kẻ quá nhiều cảm xúc, quá nhiều lo toan như em lại chẳng biết cách làm sao để người khác có thể chia sẻ, chẳng biết bày tỏ để có thể có những tin nhắn ngắn ngủi hỏi thăm khi chẳng may trời trở gió như ngày hôm nay. Và để rồi, chẳng biết nói cùng ai em lại một mình nghĩ suy với từng con chữ lạnh ngắt để có thể vơi đi nỗi lòng đầy trở ngại.

Có những chiều, ngắm nhìn dòng người vội vàng trên phố, những cái nắm tay sượt ngang qua cũng khiến một kẻ tưởng chừng vô cảm như em chạnh lòng. Cũng cần lắm một bàn tay đan chặt, cũng cần lắm một cái ôm đầy ấm áp yêu thương. Và thực sự thì em cũng cần lắm, vào một ngày mưa bất chợt nơi đất lạ, sẽ có một giọng nói ấm áp: "Mưa rồi, khéo em lại ốm mất thôi".

Quay lại nhìn quá khứ, em ngắm nghía những bước chân hờ hững đã dần bị xoá mờ bởi dòng thời gian mờ nhạt, tự đối diện với bản thân mình, với con người đã chôn vùi vào quá khứ, với mọi kỉ niệm giờ cũng quá đỗi nhạt nhoà, mắt cay xè và đôi môi run rẩy tự an ủi: "Mùa đông này, anh ấy chắc vẫn chưa về đâu, nhưng... ổn mà!"

Hải Trần -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Bạn thân à, tớ thích cậu!

Sáu năm bên nhau rồi đấy, chúng ta có bao nhiêu cái sáu năm trong cuộc đời cậu nhỉ? Mình học chung lớp cấp ba, cậu bàn dưới, tớ bàn trên. Bao nhiêu cảm...

Xem thêm  

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm