Nội dung
Em bị điên xin đừng chọc em


Ta luôn thấy ai đó mạnh mẽ, chỉ bởi yêu thương vô tình chạm phải phần cứng của họ, đến một ngày khi "rời xa" gõ cửa, sẽ thấy họ cũng có rất nhiều những phần mềm cần được vỗ về.

 Em bị điên khi vẫn hồn nhiên tin vào một tương lai tốt đẹp ngay cả khi chúng ta đã hoàn toàn bước ra khỏi cuộc sống của nhau. Đó là những buổi chiều mưa chỉ còn mình em gào thét trong tiếng gió, khóc thét trong tiếng mưa, đau thét trong nỗi nhớ. Đó là những bữa cơm muộn em ăn trong cay đắng, cố nuốt thật nhanh như để có một cái gì đó chỉ để nuôi cơ thể có sức để mà tiếp tục nhớ, tiếp tục ảo tưởng. Đó là biển, là biển cả mênh mông không đong đầy nỗi nhớ, là vị mặn chát của nước mắt và xa xăm của nỗi buồn. Vậy đấy, thật điên rồ khi ngay cả không gian, thời gian, khung cảnh, sự vật cũng biết ta đã xa nhau mà chỉ mình em không biết.

Em bị điên khi nhìn màn hình điện thoại tối đen mà vẫn thấy những câu chữ yêu thương như nhảy múa trong lồng ngực. Nhà mạng chắc hẳn sẽ phát điên lên với một thuê bao nguyên một thời gian dài không có lấy một hoạt động sinh cước. Em không hết tiền, điện thoại không hư, cái iPhone vẫn lung linh như thuở nào nhưng chỉ là do em, do em thấy sợ. Em sợ cầm nó bên mình em sẽ không dằn được lòng, em sợ giọng nói đó lại vang lên trong tiềm thức để làm sống dậy nỗi nhớ em đã cố gắng thả theo con thuyền xuôi về quá khứ. Em đành vứt nó vào một góc, chuyển về chế độ im lặng để thỉnh thoảng khi ai đó gọi đến em lại không hi vọng, lại không chờ đợi và không bị hụt hẫng. Điên thật, xài iphone thế này thì thà xài cục gạch mà có được yêu thương thì em xin đổi.

Em bị điên khi tin vào lời hứa "mãi mãi bên nhau em nhé" mặc cho băng rôn, áp phích, biểu ngữ của HỘI NHỮNG NGƯỜI CHỐNG LẠI NỖI ĐAU hằng ngày vẫn khuyên "đừng tin vào những gì mãi mãi". Lần này là em điên hay em đang cố chấp. Hai con đường chạy thẳng đâm sầm vào nhau thì đâu còn là hai con đường song song. Chúng ta chẳng thể cùng nhau bước tiếp trên cùng một con đường dẫu cho cuối đường là một cánh đồng màu hồng đầy hoa thơm và những điều tuyệt diệu. Nắng kia còn tắt khi mặt trời xuống núi nhường cho màn đêm bao phủ, mưa còn ngừng rơi cho cầu vồng khoe sắc thì đâu có gì là mãi mãi phải không?

Em bị điên xin đừng chọc em


Em bị điên khi cứ ra vào tường trên facebook một người mà bản thân biết rõ rằng nó đã được chuyển về một chế độ hoạt động đặc biệt. Ngày mình quen nhau em chẳng biết facebook là gì, status dùng để làm chi? Đến khi lồng ngực em không còn đủ lớn để chứa những thăng trầm cảm xúc do cái mối - quan - hệ này mang lại thì em học được cách sắp xếp các con chữ lại thành một chuỗi cảm xúc và quăng lên cái mà người ta gọi là Tường còn em gọi là Nhà. Cứ mỗi lần online em lại đánh vào ô tìm kiến một chữ cái quen thuộc, avatar thân thuộc hiện ra nhưng sau một cú click chuột lại là một bức tường xa lạ. Bức tường đó nay đã dùng để viết về người khác, thỉnh thoảng là những bức ảnh không thể nào xinh hơn với một ai kia mà em điên em vẫn vô vẫn xem vẫn nhìn rồi lại vẫn đau, vẫn nén không cho nước mắt làm ướt đẫm bàn phím thân thương.

Đúng là em điên thật rồi, chỉ có người điên mới thích bóng tối bởi luôn sợ ánh sáng sẽ soi rõ từng nỗi đau hằn sâu trên mặt họ. Chỉ có điên mới thích lang thang dưới mưa bởi họ sợ đi dưới nắng nước mắt sẽ chẳng biết giấu vào đâu. Chỉ có điên mới lặng lẽ chờ một điều mà trong tiềm thức họ biết rất rõ nó sẽ không bao giờ đến và chỉ có điên mới yêu, mới thương, mới nhớ, mới ảo tưởng một cách điên rồ như thế này đây.

 

Em bị điên xin đừng chọc em
 

Em bị điên, xin đừng chọc em. Xin đừng chọc thêm vào trái tim với bao nhiêu vết thương chưa hóa sẹo của em. Xin đừng chọc thêm vào tâm hồn đang vỡ vụn ra vì đau của em mà hãy cho nó có được thời gian để tái sinh. Bất kì một con tim tổn thương nào cũng cần được chữa trị, dù có tỏ ra mạnh mẽ đến bao nhiêu thì suy cho cùng con người vẫn vô cùng yếu đuối. Ta luôn thấy ai đó mạnh mẽ, chỉ bởi yêu thương vô tình chạm phải phần cứng của họ, đến một ngày khi "rời xa" gõ cửa, ta sẽ thấy họ cũng có rất nhiều những phần mềm cần được vỗ về.

 

Gửi chút buồn vào gió
Gió thổi lên trời cao
Gửi vào mưa chút sầu
Sầu trôi theo làn nước.
Chỉ còn chút yêu thương
Gửi vào tấm lòng này
Đừng có điên nữa nhé
Mạnh mẽ mà vượt qua…
 

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Con chào đời dù mẹ đã mất 4 tháng

Câu chuyện cảm động về tình mẫu tử, tình vợ chồng và tình bạn của chị Laura Brammeier Yoho – người đã yên vị dưới nấm mồ xanh 4 tháng trước khiến cho tất cả mọi người phải rơi lệ. Năm...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm  

Cuộc sống là một hành trình

Du lịch khảm phá mọi nơi là một điều thật tuyệt vời và nó sẽ còn tuyệt với hơn nữa nếu có sự hiện diện của gia đình bên canh. Hãy cũng ngắm những bức ảnh đầy sáng tạo của nghệ sĩ Tom Robinson​​Những...

Xem thêm  

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

Trái tim thần thời gian

Lời dẫn: Vị thần Thời Gian đã vì cô gái mình yêu phạm vào điều cấm kỵ: quay ngược thời gian, thay đổi số mệnh! Thế nhưng, lúc kim đồng hồ xoay...

Xem thêm