Bởi vì ta đã là người dưng nên hằng ngày chúng ta vẫn âm thầm theo dõi nhau trên facebook rồi lại lặng lẽ quay ra. Là bởi vì ta đã là người dưng nên em cũng chỉ thể nhoi nhói khi biết anh đi đêm trong gió lạnh. Biết gió vờn thịt da anh, biết anh cô đơn lắm. Nhưng cũng chỉ thể biết thế thôi. Là bởi vì ta đã là người dưng nên có khó gì đâu việc em hay anh giả vờ đong đưa một cô gái hay chàng trai khác.
Anh, em viết những dòng này khi chúng ta đã lựa chọn hạnh phúc bằng cách rời khỏi nhau mãi mãi.
Tự chúng ta đã hoang phí mối lương duyên mà đáng ra chẳng nên kết thúc.
Có đôi lúc em xuyến xao mong phút giây ấy quay ngược để em được chạy đến, một lần thôi -để nói nhớ anh.
Khó vậy sao? Bởi vì ta đã là người dưng.
Bởi vì ta đã là người dưng nên hằng ngày chúng ta vẫn âm thầm theo dõi nhau trên facebook rồi lại lặng lẽ quay ra
Là bởi vì ta đã là người dưng nên em cũng chỉ thể nhoi nhói khi biết anh đi đêm trong gió lạnh. Biết gió vờn thịt da anh, biết anh cô đơn lắm. Nhưng cũng chỉ thể biết thế thôi.
Là bởi vì ta đã là người dưng nên có khó gì đâu việc em hay anh giả vờ đong đưa một cô gái hay chàng trai khác.
Bởi vì người dưng, nên một nhánh xa trục thảo rơi trên nền trời tím ngắt, em biết hiện tại mình cô đơn đến chừng nào.
Là bởi vì người dưng, hai ta cuộn tròn trong chăn cứ mong muốn hơi nhau ấp ủ.
Là bởi vì người dưng, em nhớ quay quắt ánh mắt anh nâu, bàn tay anh ấm, hơi thở anh vững vàng và cả tiếng ngại ngùng: Yêu em!
Là bởi người dưng, ta có quyền lạnh nhạt với nhau, có quyền quên đi nhau, có quyền coi mọi thứ đã qua là hoang phế
Chẳng hiểu điều gì còn níu lại em? Hay bởi còn trăn trở hoài một câu hỏi:
-Là người dưng rồi, anh có nhớ em không?
Ran Mori -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet