Như vậy, theo ghi nhận tại Khoa Truyền nhiễm, trong vòng 3 tuần đã có 2 bệnh nhân tử vong do bệnh dại.
Bệnh nhân là chị Phan Thị C. (24 tuổi, Phú Xuyên, Hà Nội) - là bác sĩ thú y đang làm việc tại một phòng khám thú y tư nhân tại Phú Thọ.
Trước khi vào viện khoảng hơn 1 tháng, trong lúc đang làm việc, bệnh nhân bị chó ốm cắn vào tay, vết cắn ở vị trí bàn tay phải. Sau khi bị cắn, bệnh nhân đã sơ cứu, rửa vết thương, sát trùng và băng lại. Sau 4 ngày con chó bị chết, tuy nhiên bệnh nhân vẫn không tiêm phòng vắc xin dại vì chị chẩn đoán chó chết do bị viêm đường hô hấp trên.
Sau đó, trước khi vào viện 1 ngày, bệnh nhân xuất hiện đau nhức chỗ cắn và vùng vai phải, tê bì chân tay, sau đó lan ra toàn thân, kèm cảm giác khó thở, sợ gió, sợ nước.
Vết chó cắn trên bàn tay bệnh nhân sau 1,5 tháng
PGS.TS. BS Đỗ Duy Cường - Trưởng Khoa Truyền nhiễm, bệnh viện Bạch Mai cho biết: Bệnh nhân được chuyển đến khoa Truyền nhiễm lúc 20h ngày 3/6 trong tình trạng điển hình của bệnh dại: bệnh nhân tỉnh táo, tiếp xúc được nhưng hốt hoảng, vật vã, sợ gió, sợ nước, có tiếng thít thanh quản khi uống nước, rối loạn thần kinh thực vật, nhịp tim nhanh 140 lần/ phút. Bệnh tiến triển rất nhanh, đến sáng 4/6 bệnh nhân ngừng tim, ngừng tuần hoàn. Sau khi được cấp cứu, nhịp tim của bệnh nhân đã đập trở lại nhưng tình trạng nặng nên gia đình đã xin cho bệnh nhân về nhà và tử vong lúc 10h sáng ngày 4/6. Theo người nhà kể, 2 người khác cũng bị con chó này đã cắn nhưng đã đi tiêm phòng và thoát chết.
PGS. Cường cho biết thêm, bệnh dại là bệnh gây bởi vi-rút dại lây truyền từ các loại động vật như chó, mèo,… sang người chủ yếu qua vết cắn hoặc vết trầy xước trên cơ thể.
Hầu hết các trường hợp gây bệnh dại ở người tại Đông Nam Á là do chó cắn, tuy nhiên cũng có một số báo cáo về bệnh dại ở người là do vết cắn của mèo, cầy, chó rừng, cáo, chó sói và các loại động vật ăn thịt khác. Thời gian ủ bệnh sau khi bị cắn thường vài tuần, có thể lâu hơn vài tháng thậm chí hàng năm tùy thuộc vào số lượng và mức độ tổn thương và vị trí của vết cắn có gần thần kinh trung ương hay không.
Triệu chứng điển hình của bệnh dại thường là thể hung dữ với bệnh cảnh sợ nước, sợ gió, kích thích, rối loạn thần kinh thực vật, tăng tiết nước bọt,… Ngoài ra bệnh dại thể liệt có thể gây liệt các chi rồi lan lên liệt toàn thân. Bệnh nhân Phan Thị C này khi vào viện các triệu chứng tiến triển rất nhanh của bệnh dại thể hung dữ, chỉ chưa đến 1 ngày nhập viện bệnh nhân đã tử vong.
Điều đáng đau xót là bệnh nhân mặc dù làm bác sĩ thú y, khi thấy chó có biểu hiện ốm, chết lẽ ra chị phải hiểu được việc cần thiết của việc đi tiêm phòng dại nhưng bệnh nhân quá chủ quan không đi tiêm.
Để phòng chống bệnh dại mỗi người dân cần có trách nhiệm tiêm phòng dại. (Ảnh: Internet)
Cũng theo PGS. Cường, bệnh dại khi đã có triệu chứng (dại lên cơn) thì tử vong chắc chắn 100%. Hiện nay bệnh dại chưa có thuốc điều trị đặc hiệu nên việc tiêm vắc-xin dự phòng bệnh dại sau phơi nhiễm là bắt buộc nếu bị chó, mèo hay các động vật khác bị dại hoặc nghi ngờ bị dại cắn.
Để phòng chống bệnh dại mỗi người dân cần có trách nhiệm tiêm phòng dại cho chó, mèo đầy đủ và đúng lịch theo khuyến cáo của các bác sĩ hoặc cán bộ thú y; không bán hoặc tiêu thụ thịt chó, mèo… bị ốm hoặc nghi ngờ dại vì có thể làm cho bệnh dịch lây lan, người dân cũng cần nhốt hoặc theo dõi chó, mèo trong vòng 1 tuần nếu có biểu hiện bất thường hoặc ốm, chết thì phải đi tiêm phòng ngay.
Bác sĩ khuyến cáo, nếu một người bị động vật cắn thì cần thực hiện như sau: Vết thương cần được rửa ngay với xà phòng và dưới vòi nước chảy liên tục trong thời gian khoảng 10-15 phút. Sau đó vết thương cần được rửa kỹ với cồn 70% hoặc cồn iod và đưa ngay bệnh nhân đến cơ sở y tế để được tư vấn tiêm phòng vắc-xin và huyết thanh kháng dại càng sớm càng tốt.
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet