Thật khó để bỏ một thói quen đã lặp đi lặp lại cả năm trời, đôi khi sự yêu thương trở thành phản xạ vô điều kiện. Cõ lẽ bất cứ đôi tình nhân nào cũng sợ hai từ chia tay , em cũng vậy. Nhưng rồi mình vẫn phải chia. Anh à, tay em vẫn nắm, em vẫn không buông, cho dù đó là cái nắm hờ một mình, cho dù nó vô nghĩa.
Anh có còn nhớ những kỉ niệm , những khi mình bên nhau mà tính chuyện tương lai. Mình sẽ sinh con trai con gái, sẽ trồng hoa ti gôn và hoa đào trước nhà, sẽ có một khoảng sân rộng và khu vườn lớn, em sẽ trồng rau nuôi thỏ còn anh chỉ việc yêu em. Có lẽ những thứ đó quá mơ mộng nên chỉ là mộng mơ.
Em, lần đầu yêu và được yêu. Anh nói anh yêu nụ cười của em, yêu vẻ đáng yêu nhí nhảnh và thông minh của em. Em vẫn còn nhớ như in khuôn miệng và đôi mắt của anh khi thủ thỉ với em, nó quen thuộc mà gần gũi lắm, cả những khi anh nói " mình cưới nhau đi" mà sau đó anh nói anh đùa, nhưng em tin trong phút chốc nào đó anh muốn em thành vợ của anh.
Anh có còn nhớ cả những khi mình vi vu bên nhau trong thành phố, đi đến nhiều nơi, ăn nhiều thứ, mặc chung đồ và cười sằng sặc với nhau. Những thứ ấy em vẫn giữ, chúng nhiều quá, ở khắp mọi nơi, đôi khi em đã cố vơ vét chúng và cất dấu đi nhưng không nổi. Từ đôi dép, chiếc áo, căn phòng hay con đường đều chất chứa quá. Chúng đẹp đến mức em không nỡ đụng vào.
Rất nhiều, nhiều lắm những thứ đã trải qua cùng nhau, hạnh phúc vui vẻ có, đau thương có, cả những khi hai đứa cầm dao găm vào trái tim nhau, nhưng rồi tất cả cũng được xua tan đi vì chữ " yêu". Em đã nghĩ tình yêu thật lớn lao, nó đã giúp chúng ta vượt qua nhiều sóng gió đến vậy. Nhưng khi thấy anh vui vẻ bên người khác, tình yêu của em thật nhỏ bé, yếu đuối, cô đơn và thoi thóp.
Chia tay, nhưng cho đến khi nghe anh nói anh có người mới em mới xóa tất cả ảnh bên nhau trong điên thoại. Em chặn facebook anh vì sợ mình cứ mò vào hằng ngày rồi tự làm mình đau, vậy mà em vẫn vào, vài thao tác bỏ chặn có chăng chỉ kéo dài sự suy nghĩa, cái tình yêu hấp hối của em vào đó chỉ để chết hẳn.
Em đã đau đớn quằn quại trong đau thương. Rồi em chợt nhận ra cái em yêu chỉ là quá khứ , nó quá đẹp khiến em tiếc nuối hai nhân vật chính trong đó. Thực ra cái kết của câu chuyện, hai người đều đã chết.
Thúy Sít -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet