Những ngày ở tuổi trẻ, con tim cứ yêu rồi giận hờn, khóc rồi vui tươi. Con tim ở tuổi này, cứng rắn và chằng chịt những vết sẹo dài. Chẳng lỗi nhịp bởi ánh mắt khác lạ, chẳng rung động bởi vài câu trêu trọc, cũng đã chẳng còn xao xuyến. Tất cả xếp dẹp sau lí trí, sau tính toán bộn bề, sau cái lo toan về tương lai gọi là bền chắc...
Em ơi, tôi thèm được trẻ lại như em. Thèm những yêu thương nơi đầu môi, thèm những vụng dại tuổi trẻ, thèm những kế hoạch yêu đương ngắn dài...
Chuyện của ngày mai, ta nào có thể chống đối được với ý trời phải không em. Tôi của ngày hôm nay, chẳng là quá già so với đám thanh niên các em, nhưng yêu thương trong con tim tôi lại cạn kiệt và héo úa...
Tôi thèm được như các em, thèm cái câu yêu đương mà cứ rung động là thổ lộ. Thèm cái câu nhớ thương mà vừa xa cách đã cảm thấy cõi lòng sao khốn cùng. Thèm những đêm thì thầm to nhỏ, thèm hẹn hò vụng trộm, thèm một bàn tay ấm giữa trời đông giá rét...
Tôi của tuổi trẻ, cũng từng vụng dại ngây ngốc như các em. Cũng thương thật nhiều và yêu chẳng hề ít. Ở những lưng chừng của tuổi trẻ, nỗi đau lớn khiến tôi khựng lại. Để giờ mọi thứ dù là yêu đương cũng cần được tính toán. Với tôi mọi cuộc vui đều phải sinh lời. Chẳng lời trong tiền bạc vật chất mà là sinh lời trong cả quãng tình cảm còn lại.
Bởi tôi sợ đau quá rồi, đau hoài đau mãi, đến cái tuổi chỉ cần nhìn một ánh mắt, nghe một câu nói cũng đoán được đối phương có ý đồ gì với mình. Ở cái tuổi mà bất kể thứ gì lâu năm cũng sẽ hút cạn hết sinh lực, cái tuổi mà không nghĩ là không thể, mà càng nghĩ càng thấy bản thân thật hèn mọn...
Tôi của tuổi trẻ cũng từng âu yếm, từng mật ngọt, từng xót xa đau đớn cả cõi lòng. Còn tôi của hiện tại, cứ bình tĩnh đón nhận mọi nỗi đau, đáp lại chỉ là nụ cười mỉm. Soi mình trong gương, không chỉ là nếp nhăn nơi khóe mắt mà cả khoảng trầm trong sâu thẳm kia...
Tôi của ngày hôm qua và tôi của ngày hôm nay, đã khác nhau đến thế nào.
Tuổi trẻ có những bốc đồng, những nước mắt nụ cười, những rung động những xót xa. Tuổi của tôi, chẳng già cũng chẳng còn là vụng dại đầu đời nữa, lại có những tâm tư trầm mặc đến mênh mang cả cõi lòng. Có nhiều bạn trẻ nhìn thấy tôi của ngày hôm nay lại ước rằng có được sự bình tĩnh với hỉ nộ ái ố của đời ở nơi tôi. Các bạn nào có biết, tiếng gào thét nơi con tim kia, tôi đã giấu hết sau nụ cười này rồi...
Tôi vẫn muốn được yêu thương, muốn ngọt ngào, muốn chìm đắm trong dư vị tình ái. Muốn một bờ vai vững chắc dựa vào, muốn một nụ hôn nhẹ lên trán trước giấc ngủ dài...
Nhưng đó cũng là cơn mơ mà tôi mỗi sáng phải tỉnh giống như các bạn mỗi ngày đều thèm muốn chàng thần tượng bóng bẩy yêu thương mình. Tất cả cứ dừng lại ở từ "nhưng". Nhưng mình còn công việc, nhưng mình còn một gia đình phải lo, một lời hứa với cha mẹ, và lại sợ hơn hết về điểm dừng của một mối quan hệ đó...
Những ngày ở tuổi trẻ, con tim cứ yêu rồi giận hờn, khóc rống lên rồi vui tươi. Con tim ở tuổi này, cứng rắn và chằng chịt những vết sẹo dài. Chẳng lỗi nhịp bởi ánh mắt khác lạ, chẳng rung động bởi vài câu trêu trọc, cũng đã chẳng còn xao xuyến. Tất cả xếp dẹp sau lí trí, sau tính toán bộn bề, sau cái lo toan về tương lai gọi là bền chắc...
...
Yêu thương nào mà không đi kèm đau đớn. Có mối tình nào mà chẳng đôi ba lần tan rồi hợp. Nước mắt nào không mặn, con tim nào chả rung lên những nỗi nhớ bất thường.
Em tôi ở giữa cái tuổi trẻ phơi phới ấy, lo lắng tim mình rồi sẽ đau mà xếp yêu thương vào một góc, thỉnh thoảng nhìn vào đau đáu mà cô đơn làm sao. Em ở tuổi trẻ và tôi ở ngưỡng 30 này, yêu thương hãy cứ để nó đến tự nhiên. Tình đến em cứ mở lòng ra, người đến em cứ giang vòng tay rộng chờ đón họ. Duyên trời nếu an bài được ở bên nhau, lòng người nếu có chấp nhận được nhau thì ta sẽ chẳng bao giờ là hối hận vì đã bỏ lỡ. Yêu thương có bao giờ là già. Em cố gắng, tôi cố gắng, mọi người cùng cố gắng, yêu thương sẽ chẳng thể già đi ...
Huyền Vui -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet