“Từ bỏ một người bạn đã yêu thầm rất lâu là cảm giác thế nào?” “Chưa bao giờ có được, lại như vừa mất đi cả thế giới.” Em vô cùng ghen tị với những người có thể sống cùng một thành phố với anh, có thể gặp thoáng qua anh trên phố, có thể cùng đi trên một con đường, có thể cùng ngắm nhìn những cảnh sắc giống anh. Họ thậm chí còn có thể vô tình va phải anh giữa đám đông chật chội, nói một câu xin lỗi anh để rồi được nghe anh dịu dàng đáp lại: “Không sao đâu”. Họ may mắn như vậy, còn em chỉ có thể im lặng nói ở trong lòng, em nhớ anh.
1. Anh sẽ không bao giờ thấy được, em đã vì anh mà dũng cảm như thế nào.
2. Tớ thật sự không thích cậu, cậu đừng trốn tránh tớ nữa.
3. Vốn đã chưa bao giờ có được, nói chi đến chuyện từ bỏ.
4. Em dùng 10 giây để xóa số liên lạc của anh, dùng 10 phút xóa bỏ tất cả tin nhắn, dùng 10 tiếng ném tất cả quà anh tặng, dùng 10 ngày để bỏ thói quen gõ tên anh mỗi lần lên Facebook. 10 tháng sau, khi em nghĩ mình đã buông xuống được tất cả, lại bị một câu hỏi thăm 10 chữ của anh thức tỉnh, cuối cùng mới phát hiện, hóa ra thời gian không phải thứ thuốc chữa lành được tất cả.
5. Bộ phim chỉ diễn trong lòng mình cuối cùng cũng có kết thúc rồi.
6. “Từ bỏ một người bạn đã yêu thầm rất lâu là cảm giác thế nào?” “Chưa bao giờ có được, lại như vừa mất đi cả thế giới.”
7. Em phải đi rồi, anh có thể quay đầu lại nhìn em một cái không?
8. Anh không nói dù chỉ một câu “Anh yêu em”, từng câu từng chữ của em lại là “Em bằng lòng”.
9. “Cuối cùng cũng có thể ngủ một giấc thật ngon, không cần cả ngày nhìn chằm chằm cái điện thoại. Cuối cùng cũng không cần mỗi giờ mỗi phút chú ý từng status của người ấy. Quan trọng nhất là cuộc sống của em cuối cùng cũng thiếu đi một người khiến em tổn thương, giống như miếng xương cá mắc ở cổ, cuối cùng cũng nuốt trôi, nhưng họng vẫn đau mãi. Cuối cùng thì anh cũng để vuột mất em.”
10. Giống như chai coca mở nắp đã lâu, hương vị vẫn còn đó nhưng cái luồng cảm giác kích thích xộc thẳng lên mũi người ta lại không còn nữa. Đó chính là cảm giác hiện tại của tớ dành cho cậu.
11. Hóa ra thích một người là không có dũng khí nói cho người ấy biết...
12. Em liếc mắt một cái là có thể nhận ra anh, không cần cả nguyên bóng lưng, cũng chẳng cần một nửa mặt nghiêng, chỉ cần chút hình dáng bờ vai thôi em cũng biết đó là anh, nhưng vậy thì sao cơ chứ?
13. Vì sao mỗi lần em muốn từ bỏ, anh lại cho em hy vọng?
14. Em vô cùng ghen tị với những người có thể sống cùng một thành phố với anh, có thể gặp thoáng qua anh trên phố, có thể cùng đi trên một con đường, có thể cùng ngắm nhìn những cảnh sắc giống anh. Họ thậm chí còn có thể vô tình va phải anh giữa đám đông chật chội, nói một câu xin lỗi anh để rồi được nghe anh dịu dàng đáp lại: “Không sao đâu”. Họ may mắn như vậy, còn em chỉ có thể im lặng nói ở trong lòng, em nhớ anh.
15. Có thật là từ bỏ? Hay chỉ là giấu đi?
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet