lambretta là dòng xe mô tô scooter được sản xuất lần đầu tiên tại Milan (Italia) bởi hãng Innocenti. Đồng thời nó cũng được sản xuất theo giấy phép của Fenwick ở Pháp, NSU ở Đức, Serveta ở Tây Ban Nha, API ở Ấn Độ, Yulon ở Đài Loan, Pasco ở Brazil, Auteco ở Colombia và Siambretta ở Argentina. Năm 1972, chính phủ Ấn Độ mua nhà máy Milan và sở hữu luôn các quyền về thương hiệu Lambretta, thành lập Scooters India Limited (SIL). Ngày nay, các quyền của thương hiệu Innocenti do Fiat sở hữu, trong khi thương hiệu cũ nhất Lambretta và Lambro lại do Scooters India Ltd sở hữu và cấp phép toàn bộ cho Fine White Line Ltd.
Lịch sử
Năm 1922, Ferdinando Innocenti xây dựng nhà máy thép tại Roma. Năm 1931, ông chuyển cơ sở kinh doanh sang Milan, tại đó ông xây nhà máy lớn hơn sản xuất ống thép liên tục và thuê khoảng 6000 nhân công. Trong Thế chiến II, nhà máy này bị đánh bom và tàn phá nặng nề. Từ việc khảo sát tình trạng tàn phá này, Innocenti nhìn thấy tương lai của phương tiện vận chuyển cá nhân rẻ tiền và quyết định sản xuất mô tô scooter với những ưu thế cạnh tranh về chi phí và tính năng chống lại thời tiết so với các loại xe mô tô có mặt khắp nơi lúc đó.
Mẫu thiết kế đầu tiên của xe Lambretta từ năm 1947
Ý tưởng
Nguồn cảm hứng cho kiểu thiết kế của Lambretta cũng như xe Vespa được lấy từ dòng xe scooter Cushman được chế tạo ở Nebraska (Hoa Kì). Những chiếc xe scooter màu xanh oliu này được nhập số lượng lớn vào Ý để làm phương tiện vận chuyển trên chiến trường cho lính nhảy dù và hải quân. Quân đội Hoa Kì sử dụng chúng để đối phó với chiến thuật phòng vệ phá hủy đường và cầu của Nazi ở vùng Dolomites (một phần của dãy núi Alpes) và các vùng dọc biên giới với Áo.
Là người từng chịu trách nhiệm thiết kế và sản xuất máy bay trực thăng hiện đại đầu tiên của Agusta, kỹ sư hàng không: tướng Corradino D'Ascanio được Ferdinando Innocenti yêu cầu thiết kế một phương tiện di chuyển đơn giản, mạnh mẽ và giá cả chấp nhận được. Nó phải dễ lái đối với cả nam lẫn nữ, có thể chở thêm một người và không làm cho quần áo người lái bị vấy bẩn đất.
Thiết kế
D'Ascanio là một người không thích xe mô tô thông thường, vì thế ông đã thiết kế một phương tiện di chuyển có tính cách mạng. Nó được xây dựng trên một khung đòn, thay đổi số ở tay cầm và động cơ gắn trực tiếp vào bánh sau. Tấm bảo vệ phía trước giúp người lái khô và sạch so với các xe mô tô có phần trước mở. Thiết kế vùng đặt chân thông suốt nhằm phục vụ cho giới nữ vì việc mặc váy để lái xe mô tô thông thường là một thử thách. Phuộc xe trước giống như thiết bị hạ cánh của máy bay, cho phép đổi bánh dễ dàng. Hệ thống truyền dẫn bên trong theo kiểu ăn khớp giúp tránh việc sử dụng sên xe mô tô, vốn là nguồn của dầu mỡ và bụi đất. Thiết kế cơ bản này cho phép một loạt tính năng có thể được vận dụng trên bộ khung, từ đó giúp phát triển các model mới nhanh chóng.
Tuy nhiên, tướng D'Ascanio bất đồng với Innocenti vì ông này muốn sản xuất khung xe từ các ống cuộn nhằm phục hồi cả 2 bộ phận của công ty trước chiến tranh, thay vì khung đòn được đúc. Tướng D'Ascanio rời khỏi Innocenti và mang bản thiết kế tới Enrico Piaggio, người sản xuất xe Vespa có khung đòn từ năm 1946.
Nét quyến rũ đầy mê hoặc lòng người từ Lambretta.
Sau hơn 1 năm sản xuất, chiếc Lambretta đời 1947 có một chỗ ngồi nệm cho người đi kèm hoặc một khoang chứa đồ. Tấm bảo vệ phía trước lúc đầu là một tấm kim loại, sau này được phát triển thành 2 lớp để chứa thêm đồ ở phía sau, tương tự như ngăn chứa găng tay trong xe hơi. Nắp nhiên liệu bên dưới ghế ngồi bản lề giúp tiết kiệm chi phí cho một khoá nắp thêm vào cho nắp nhiên liệu.
Tên gọi "Lambretta" xuất phát từ con sông nhỏ Lambro ở Milan chảy gần nhà máy. Innocenti bắt đầu sản xuất scooter Lambretta năm 1947 - một năm sau khi Piaggio bắt đầu sản xuất các kiểu Vespa. Lambretta cũng được phép sản xuất ở Argentina, Brazil, Chile, Ấn Độ và Tây Ban Nha, đôi khi dưới tên khác nhưng luôn luôn với thiết kế dễ nhận ra (như Siambretta ở Nam Mỹ và Serveta ở Tây Ban Nha).
1972: Đóng cửa Innocenti
Khi Tây Âu trở nên giàu có vào cuối thập niên 1960, nhu cầu mô tô scooter sụt giảm vì xe hơi cỡ nhỏ đã phổ biến và Lambretta bắt đầu đấu tranh với các vấn đề tài chính cùng với công ty mẹ Innocenti. British Leyland Motor Corporation lợi dụng các khó khăn tài chính của Innocenti cũng như sự tinh thông sản xuất của hãng và kí hợp đồng với Innocenti để sản xuất xe hơi dưới giấy phép của BLMC.
Cuối cùng Innocenti/Lambretta được bán cho BLMC. Không may là do thiếu tầm nhìn xa, BLMC tham gia vào trào lưu xe thời trang và nhanh chóng bị chấm dứt. Các cuộc đình công kéo dài diễn ra; doanh số bán hàng mô tô scooter xuống dốc, cả Innocenti và Lambretta đóng cửa vào năm 1972.
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet